Nước mắt theo hai gò má của Lâm Khả Tâm chảy xuống , mà màn này cũng không thoát khỏi tầm mắt của Tư Đồ Viêm , tuy rằng trong lòng anh không khỏi xốn xang nhưng anh cũng không mở miệng khuyên giải , vì anh biết tại sao cô khóc . Nghĩ đến hôm nay , chính bà xã của mình khóc vì đàn ông khác , trong lòng anh cực kỳ khó chịu , tay lái tốc độ cũng trở nên nhanh hơn , cũng bởi vì như vậy mà anh càng thêm giận cô . Quên đi , dù sao hôm nay cô cũng trở thành vợ của anh , coi như bỏ qua lúc này . Về đến nhà , Tư Đồ Viêm lên phòng ngủ , Lâm Khả Tâm không nói gì lặng lẽo theo từ sau. Nhưng cô vừa đóng cửa lại , Tư Đồ Viêm liền đặt cô ngay cửa , mãnh liệt hôn lấy . "A. . . . . ." Nụ hôn của anh điên cuồng , kịch liệt , làm cho Lâm Khả Tâm khó mà chống đỡ , bàn tay bắt đầu không an phận lần vào trong áo của cô , vuốt ve đùa bỡn bộ ngực . . . . . . Anh bắt đầu dời nụ hôn xuống cái cổ trắng nõn , anh cảm giác được hạ thân càng lúc càng lớn ... Lâm Khả Tâm vô lực kháng cự nói: " Không cần. . . . . ." Nhưng anh cũng không để ý tới lời nói của cô , những gì bất mãn khó chịu lúc nãy , bây giờ anh đang phát tiết ra , anh chôn đầu vào ngực của Lâm Khả Tâm , sau đó cắn một chút , một chút. . . . . . "A..." Lâm Khả Tâm nhịn không được hô : " Đau quá , Tư Đồ Viêm anh đang làm gì thế?" Nghe cô kêu đau , anh bật cười vì cảm thấy đã trả thù được , ngẩng đầu , hôn lên miệng của cô , làm cho Lâm Khả Tâm một bụng nghi ngờ không nói ra được. Thật lạ , hôm nay anh muốn cô sao? Trời sáng sớm mà sao anh phấn khởi đến thế? Hơn nữa bộ dáng của anh đang như muốn không nghe người khác nói gì? Nhưng còn không chờ cô có cơ hội nói ra , anh liền dùng sức đem cô lên phòng ngủ , vào phòng , anh dùng chân đá cửa lại , rồi để cô lên giường . "A!" Tuy rằng tấm nệm rất êm , không làm cô đau , nhưng vẫn nhịn không khỏi hoảng sợ: " Tư Đồ Viêm , rốt cuộc anh muốn làm gì?" Mà không biết từ lúc nào anh đã cởi áo , một bên đang cởi thắt lưng , một bên vừa vặn nói: " Anh muốn em". Lời nói quá rõ ràng , nhất thời làm cho mặt của Lâm Khả Tâm nóng lên .