Ác Ma Pháp Tắc
Chương 838 : Quân đoàn thần phạt
Phập phập phập phật ….
Một dãy mưa tên dày đặc cắm vào tấm gỗ , âm thanh kinh người khiến binh sĩ loài người trốn ở đằng sau thiếu điều nhảy cả tim ra ngoài .
Trên đâu , những bóng sáng lóng lánh đáng sợ kia , cuối cùng cũng rút đi .
Xa xa , trên trời còn có mấy bóng người trôi nổi trên không , đó là ma pháp sư nhân loại đang ra sức chống cự , một vài ma pháp sư cường hãn bay lên không dùng ma pháp phản kích , nhưng cung thủ của tinh linh tộc cơ hồ là thiên địch của ma pháp sư ! Cung tên của tinh linh tộc không những bắn cực kỳ xa mà còn chính xác kinh người , ma pháp sư bay lên cao xong cũng chỉ có thể bị dồn chạy vòng vòng . Chưa kể trong thành cũng chỉ có hơn 20 ma pháp sư , muốn chống cự lại vài trăm vài ngàn tinh linh tộc đúng là đi tìm chết . Cả tác chiến trên không cũng không làm được , chỉ có thể nỗ lực phòng thủ mấy khu vực trọng yếu mà thôi
Dù thế , qua vài ngày chiến đấu cũng có ma pháp sư ngã xuống
- May mắn , đợt này hẳn là cuối cùng rồi , chốc nữa trời sẽ tối rất nhanh .
Một bịnh sĩ dùng sức giương tấm chắn gỗ lên đầu , nhìn mũi tên cắm đầy trên đó mà da đầu tê dại
Mũi tên của tinh linh tộc cực kỳ đơn giản , phảng phất là trực tiếp dùng cành cây gì đó mà tạo thành , vậy mà uy lực lại mạnh kinh khủng vậy …
Tại phòng tuyến phía đông , từ lúc con sông thất thủ , nhân loại trong thành bắt đầu những ngày gian khổ . Tội dân có những ưu thế vượt trội về không quân - tinh linh tộc , mỗi ngày ít nhất cũng bay lên bay xuống công kích 3 lần .
Kết quả , ban đầu nhân loại chịu tổn thất thảm trọng , thủ quân trong thành bó tay không thể phản kích được chỉ có thể nghĩ mọi cách chống đỡ , đêm toàn bộ cánh cửa gỡ xuống . Cứ khi nào tinh linh tộc đến là túm năm tụm ba lại giơ tâm gỗ lên đầu .
Thậm chí , tinh linh tộc nhiều lần bất ngờ đột kích , thủ quân không kịp tránh cơn mưa tên , thương vong vẫn cứ tăng dần , không ít binh sĩ còn chưa kịp giơ tấm chắn lên đã bị loạn tiễn bắn chết .
Dưới tình huống này , chiến tuyến phía đông quẫn bách truyền tin tới hậu phương , thống soái không quân nhân loại Andrea cũng phát động 2 lần phản kích . Nhưng trên không trung , sức chiến đấu của phi tuyền kém xa tinh linh tộc , sau 2 trận thảm bại , không quân cũng không xuất phát tìm chết nữa .
- Này , ăn đi .
Một đầu bếp trên lưng mang tấm gỗ vẫn còn cắm tên , trong tay cầm 1 cái nồi lớn chứa bánh mì phân phát cho binh lính
- Những … chủng tộc quái vật chết tiệt này ….
Binh sĩ nhếch nhác gặm bánh mì , trong lòng chửi rủa .
- 3 ngày …
Bờ sống , tiếng gió nhẹ thổi , mơ hồ có 1 cảm giác ấm áp
Tóc dài của Lạc Tuyết bị gió nhẹ hất lên , nó híp mắt lại nhìn tường thành của nhân loại phía xa , trên mặt có chút khó lường .
Ngẩng đầu nhìn trời , chỉ thấy 1 đoàn chi chít tinh linh tộc đang bay về
- Đã 3 ngày rồi
Nó quay đầu , 2 tinh linh trưởng lão phía sau vội cúi đầu :
- Vương ! Nhân loại tựa hồ không có cái gì hữu hiệu chống lại cách tấn công của chúng ta . Mấy ngày nay , cung thủ của chúng ta đã giết được 4 ma pháp sư của họ rồi !
Lạc Tuyết gật đầu , thấp giọng than thở :
- Giết 4 ma pháp sư , không sai . Vì trong nhân loại , số ma pháp sư cũng không nhiều . Chỉ là .. chiến sĩ chúng ta cũng có tổn thất .
- So với nhân loại mà nói , tổn thất của chúng ta là cực nhỏ
Một tinh linh trưởng lão ngẩng đầu , trên khuôn mặt già nua của nó vẫn có đặc trưng của tinh linh tộc như da trắng nõn , lỗ tai dài , cằm nhọn - Chiến sĩ phổ thông của nhân loại đối với chúng ta không có bất kỳ uy hiếp gì . Cung tên cùng nỏ pháo của họ muốn bắn trúng chúng ta đúng là chuyện cười . Duy nhất có thể tạo thành thương tổn cho chúng ta là ma pháp sư mà thôi . May mắn , số lượng ma pháp sư của họ quá ít . Ta nghĩ …
Lạc Tuyết cười cười :
- Muốn nói gì cứ thoải mái nói ra đi .
- Vương !
Trưởng lão kia nghi hoặc nói
- Lấy quy chuẩn của nhân loại , chúng ta vì cái gì nhất định phải đoạt lấy tòa thành này ? Nếu họ không phòng bị được chúng ta tiến công , sao không 1 phát công thẳng tới ….
- Bởi vì sinh mạng !
Lạc Tuyết thở dài nhìn tinh linh trưởng lão , thanh âm rất ôn hòa :
- Số lượng chúng ta trong tội dân vẫn là quá ít .
Nói xong , nó chuyển ánh mắt sang phía xa , buồn bã nói :
- Cho dù là tổn thất cả vạn chiến sĩ , lấy sức sinh sản của thú nhân mà nói , chỉ cần 1 năm thời gian là có thể sinh ra càng nhiều hơn . Nhưng chúng ta thì… cho dù tổn thất vài trăm người , cũng rất lâu mới khôi phục được . Tỷ lệ sinh đẻ của tộc ta vẫn thấp , mỗi chiến sĩ tinh linh cần rất nhiều thời gian mới thành hình …
Chẳng qua nó vẫn cười nói tiếp :
- Đương nhiên ta không sợ tử thương . Đã là chiến tranh tất có người chết , ta chờ mấy ngày chỉ là tiến công thăm dò , đấu chí với nhân loại . Chúng ta vừa sang sông , khí thế nhân loại chẳng những không giảm mà còn tăng . Đại khái là chi quân đội sau cùng tử thủ bãi sông toàn bộ bỏ mình kích thích lệ khí .
Nó dừng 1 chút , nhàn nhạt cười :
- Nhưng sĩ khí là loại đồ đặc biết , cổ động lên cực nhanh , sau khi tiêu tan đi thì muốn cổ động tiếp cũng không dễ . Mấy ngày nay , binh sĩ trong thành bị chúng ta giày vò , hẳn đã mất nhuệ khí rồi .
Nói xong , nó nhè nhẹ xiết chặt bàn tay :
- Phá thành trong đêm nay !
Ánh mắt tinh linh vương chớp động :
- Đội thần phạt của chúng ta đã chuẩn bị xong chưa ? Lệnh cho chúng nó đêm nay xuất phát , sáng mai chúng ta có thể trên tường thành ngắm mặt trời mọc rồi !
Khóe miệng nói hiện ra 1 tia cười nhàn nhạt
Hai trưởng lão chấn động :
- Ngài… thật sự kêu chúng nó xuất trận ư ? Cái này không phù hợp với truyền thống của chúng ta ! Tinh linh là chủng tộc kiêu ngạo , làm sao có thể …
- Lực lượng vẫn là lực lượng . Nếu không dùng quá lãng phí .
Lạc Tuyết quả quyết nói :
- Huống hồ , nếu để số chiến sĩ tử vong bớt đi 1 người , ta cũng không ngại dùng bất cứ biện pháp gì !
Nó dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn 2 trưởng lão :
- Truyền khẩu lệnh của ta , đội thần phạt xuất phát , cho chúng ra sức 1 chút , nếu không thì …
Hai trưỡng lão run người 1 cái , gấp gáp cúi đầu xuống
Lạc Tuyết chuyển mình nhìn phòng tuyến phía nam 1 chút , rồi thấp giọng mở miệng :
- Ngươi lo lắng ư ? Roland ?
Bên thân Lạc Tuyết không xa là tù binh Roland , vẻ mặt phức tạp , 2 tay giấu trong áo , ánh mắt có chút kích động cùng phẫn nộ
Roland mặc 1 bộ trường bào tinh linh , tướng mạo hắn cũng có chút thanh tú , nếu không phải thiếu lỗ tai đặc trưng thì giống hệt một tinh linh
- Lo lắng cho vận mệnh đồng loại ngươi ?
Lạc Tuyết nhìn tù binh của mình :
- Ngươi hiện giờ hẳn muốn trở về cùng bọn họ chiến đấu !
Ánh mắt Roland không đổi , nhìn Lạc Tuyết 1 cái , khàn khàn nói :
- Ngươi dẫn ta ra đây , nói những lời này , đến cùng là để làm gì ? Để giày vò ta sao ?
Lạc Tuyết cười , mặt nỏ không có nửa phần giận giữ :
- Ta không tàn khốc như vậy . Chỉ là … Roland , ngươi ở bên ta lâu như vậy , hơn nữa bố trí an bài của ta ngươi đều xem hết , trong lòng hẳn đã có nhận định rồi . Ngươi xem , dưới tình huống này , phòng tuyến phía đông của các ngươi có thể thủ được sao ?
Roland sắc mặt thảm bại , thân hình rung động , cắn răng :
- Không thủ được !
Nhưng sau đó , hắn ngẩng cao đầu quát :
- Dù ngươi đột phá được phòng tuyến này , đế quốc sẽ không thỏa hiệp . Đồng loại của ta , sẽ có vô số chiến sĩ bước ra , thề chết bảo vệ quốc thổ !
Lạc Tuyết im lặng , sau đó gật đầu :
- Cái này , ta cũng không nghi ngờ . Chẳng qua , đột phá phòng tuyến cũng không phải mục đích chiến lược của ta mà chỉ là 1 nước cờ mà thôi . Ta phải để đế quốc các ngươi minh bạch , chủng tộc chúng ta có thực lực tạo thành uy hiếp trí mạng cho bọn họ !
Nói xong , nó lại cười , thanh âm như có ma lực mê hoặc người khác
- Không quản là nhân loại , tinh linh hay thú nhân …. Trên đời này , bất cứ chủng tộc có trí tuệ đều có 1 dạng : bất kể là tộc gì , đương nhiên sẽ có dũng cảm có hèn nhát . Có cao thượng có thấp hèn . Có chủ chiến….
Nói tới đấy , nó cố ý dừng 1 chút :
- Cũng sẽ có người chủ hòa ! Mục đích của ta , là hiển thị thực lực cho các ngươi xem ! Cho nhân loại các ngươi thấy thực lực cường hãn của tội dân chúng ta !
Màn đêm buông xuống , binh sĩ thủ thành cũng thở ra được 1 hơi . Theo thói quen mấy ngày nay , những chủng tộc này cứ đến đêm sẽ cuốn cờ thu trống . Chỉ ban ngày chúng mới tiến hành công kích , mà lực lượng không quân kia cũng sẽ xuất phát 2 3 lần
Nếu cả không quân và thú nhân đều tấn công , dù thủ quân kích phát toàn bộ dũng khí cũng vẫn chịu tổn thất thảm trọng
Theo mỗi ngày trôi qua , tình huống không cải thiện chút nào , quả như Lạc Tuyết nói , sĩ khí bắt đầu hạ xuống
Nhìn mặt trời hạ xuống chân núi , khi 1 tia sáng cuối cùng tắt đi , thủ quân trên thành châm đuốc , binh sĩ ban ngày trúng thương bắt đầu rút về hậu phương trị liệu
Binh sĩ luân phiên lên tường thành , nắm giữ thành phòng cẩn thận nhìn quân doanh đối phương ở xa .
Mà chính lúc này….
Một tiếng hống to vang lên , âm thanh gầm rú xa xa truyền đến phá tan trời đêm .
Tiếng rít miên miên không dứt , mang theo lực lượng chấn áp tâm thần ! Mà sau đó , tiếng rít từ 1 điểm biến thành 1 dải ! Càng lúc càng nhiều tiếng rít truyền đến , xuyên qua không khí đập vào đầu mỗi người ! Âm thanh như có ma lực , khiến ai nghe thấy cũng cảm thấy yếu ớt !
Trong thành , một vài ma pháp sư đang nghỉ ngơi minh tưởng , khi nghe tiếng rít , binh sĩ hoảng loạn , lập tức sắc mặt cuồng biến , cơ hồ cùng lúc mười mấy ma pháp sư bay ra , nhìn về phương bắc …
Thanh âm này … thanh âm này…
Thanh âm này…. Không phải dã thú ! Khí thế cường liệt vậy , cảm giác áp bức này ….
Đây là ….
Cuối cùng , trên bầu trời phía bắc , một luồng sáng lóe lên như ngọn lửa , sau đó vô số bóng đen gầm rú như quái vật , vung 2 cánh nhằm phòng tuyến bay đến !!!
- Rồng !! Rồng !! Là Rồng !!!!
Không biết là ma pháp sư nào , cuối cùng nhìn rõ những bóng đen kia , phát ra 1 tiếng kinh hãi
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
9 chương
22 chương
83 chương
59 chương
4 chương