Ác Ma Pháp Tắc

Chương 825 : Đêm vào Tinh Tượng quán

Một người, một ngựa ra thành hướng Tây Bắc mà đi. Đến lúc nửa đêm mới đến Biệt viện hoa Tulip ở hẻm núi Brokeback Đỗ Duy vào trong biệt viện, gặp lại Chris, lão gia hỏa này gần đây là đầu lĩnh chăn nuôi Griffin, tựa hồ rất đam mê điều này khiến Dỗ Duy có chút buồn cười. Lần này gặp Chris, Đỗ Duy cũng không vòng vo, nói thẳng: - Ta muốn lên tiền tuyến chiến đấu cùng tội dân. - Ah, Ta biết. Chris tay ôm một con Griffin con. Mặc dù hiện tại là phụ thể Hoàng Kim Long, tuy biến thành hình người, dù ẩn đi nhưng vẫn có khí tức của Rồng, Griffin tuy hung mãnh, nhưng vẫn bị khí tức này áp chế, bị Chris ôm lại, không dám có chút nào giãy dụa, mang dáng vẻ hết sức sợ hãi. Lão gia hỏa ôm Griffin, vẻ mặt lười biếng, chả khác gì những quý bà trong đế đô ôm chó cảnh trong vòng tay. Đỗ Duy có chút bất mãn, nhíu mày nói. - Ta muốn dẫn một đội Griffin kỵ sĩ lên tiền tuyến. - Oh, tốt. Vẻ mặt Chris này mới thoáng chút biến đổi. - Hiện tại đã hoàn thành không kỵ huấn luyện, có thể cho ngươi kiếm đủ 100 không ky đấy. Nói xong lời này, lão gia hỏa, vẻ mặt lão có chút ảm đạm. Tiếp tục ôm sủng vật ngủ gật. - Chris. Đỗ Duy thở dài than thở. - Ta đem ngươi từ trong lao tù cứu ra, không phải để ngươi ở nơi này dưỡng lão. Ta cần ngươi trợ giúp! Ta cần phải có lực lượng trợ giúp! Ta đây ra tuyền tuyến, dù không sợ, … nhưng là vạn nhất, nếu Tội dân cầu cứu Thần của họ, khi đó ta biết làm thế nào? Ngươi đã nói qua, thần không cấp được yêu cầu của ta, ác ma có thể. Chỉ là ngươi từ sau khi cùng ta đi ra, một mực ở lại nơi này. Nói đến đây, nhìn Chris bất động, Đỗ Duy phát hỏa - Ngươi đáp ứng cho ta lực lượng của ngươi! Còn có bảo tàng của ma thần. Ta cần phải có những đồ vật kia. - Ta sẽ cho ngươi, Chris nói, nhưng hiện tại không phải lúc. - Đã mấy tháng rồi, Đỗ Duy bất mãn, như thế nào mới tính là đến lúc? Chris cười, lão gia hỏa này hiện tại thân thể thuộc về tam vương tử long tộc biến thành, Tính ra còn rất anh tuấn, tuy nhiên trong ánh mắt hắn tỏa ra vẻ tà dị: - Đỗ Duy, Ngươi gấp gáp à? - Lắm lời, ta lập tức muốn ra tuyền tuyến cùng tội dân sống mái, nhưng ta không tin Nữ thần, bà ta đã không ra mặt, vậy ta còn biết phải làm gì? .. Dù sao ta cũng là nhân loại. - Thứ nhất , Ta là một đào phạm, một đào phạm nha … . Chris than thở, Ta không cách nào cùng ngươi ra tuyền tuyến. Ta đoán, Nữ thần hiện tại sợ rằng còn không biết ta đã trốn ra ngoài. Nếu không như vậy, ta cũng không có khả năng an ổn ngồi đây. Sớm đã bị nàng bắt trở về, cho nên, ta không cách nào lộ diện đi giúp ngươi công nhiên đánh nhau. Trâm ngâm một lát, Chris tiếp: - Thứ hai, Ma thần bệ hạ lưu lại địa phương kia không phải muốn đi là đi được, tuy ta biết cách nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, địa phương kia rất tà đạo, chỉ có một số thời điểm đặc thù, thì mới có thông đạo mở ra. Hừ, Nếu như không phải phức tạp như vậy, làm sao có thể dấu diếm nữ thần một vạn năm!. - Đặc thù thời gian. Đặc thù điều kiện? Chris cười khẽ, ngẩng đầu lên, ngữ khi thần bí: - Khi Thái dương bị hắc ám chôn vùi, thì chính là lúc đó. Đỗ Duy ly khai biệt viện, trên đường suy nghĩ đến những lời Chris đã nói. - Thái dương bị hắc ám chôn vùi? Chẳng lẽ là buổi tối ? Không đúng, lão gia hỏa này nói là thời điểm đặc thù. Ban đêm thì mỗi ngày đều có, không thể tính là đặc thù. Như vậy …. Đỗ Duy ánh mắt sáng lên: - Nhật thực toàn phần, đúng rồi.., là nhật thực toàn phần. Tiếp theo, tâm lý hắn có chút dao động. Gặp quỷ! Nhật thực toàn phần. Có trời mới biết, ở cái thế giới này, nhật thực toàn phần đến lúc nào mới xuất hiện. Giả sử, nếu một vạn năm mới xuất hiện một lần, ta có thể chờ được sao??? Nghĩ đến đây, Đỗ Duy ngồi trên lưng ngựa, rùng mình. Chính mình cửu tử nhất sinh, từ trong cái chết, đem lão Chris cứu ra, không ngờ còn phải đợi … Lão kia là bất tử sinh vật, có được gần như là vô hạn sinh mạng, Linh hồn có thể di chuyển. Đừng nói là vài chục năm, dù là mấy trăm năm cũng có thể. Nhưng… chính mình lại không đợi được a. Đỗ Duy nhịn không được, quất mạnh roi xuống con ngựa. Thúc ngựa một đường trở về đế đô. Buổi tối hôm đó, Đỗ Duy không dám chần chừ, Nửa đêm mang người đến Tinh Tượng Quán ( Đài nghiên cứu thiên văn ) Tinh tượng, Roland đế quốc là cùng loại với cơ cấu của Đài thiên văn quốc gia, Đương nhiên, tại Roland đế quốc, Tinh tượng quán này cũng không có cùng ý nghĩa với Đài thiên văn quốc gia. Càng không thể sánh tâm với Đài thiên văn quốc gia của nước Mỹ. Ở đây, giống với, Bộ môn Chiêm tinh thuật, trong ma pháp học hội. Thế giới này, người ta tin tưởng chiêm tinh thuật, càng tin tưởng chiêm tinh thuật có thể từ hiện tượng thiên văn nhìn ra hiện tượng trong cuộc sống, từ đó giả danh thần linh đưa ra ý chí. Kể cả trong hoàng cung, cũng bảo trì chức vị Chiêm tinh Pháp sư, mỗi khi quốc gia gặp đại sự. Ví dụ, Quốc Khánh, tế tổ, đều dùng cung đình chiêm thuật ma pháp quan sát tinh tượng. Tiến hành dự đoán. Hiện tại, thủ tịch tinh tượng quán cũng là thủ tịch của cung đình chiêm tinh thuật ma pháp sư. Khách quan mà nói, Địa phương này không có quá lơn quan hệ với bộ môn Thiên văn học, mà mang theo sắc thái của phong kiến dị đoan, mang đậm tính chấn thần con. Nhưng từ thời lịch sử trước đây, đế quốc đã xem tinh tượng quán là một bộ phận quan trọng. Đỗ duy có thể bao quát được điều đó là vì trước đây, tằng tổ Semel, năm xưa, trong một thời gian ngắn, đã từng đảm nhiệm vị trí thủ tịch Tinh tượng quán rất được tôn vinh này. Có thể đảm nhiệm chức vụ này, tương được với được cả đại lục xưng tụng là đệ nhất chiêm tinh thuật sư. Tinh tượng quán còn nuôi sống không ít chiêm tinh thuật sư. Trong ngày thường phụ trách cho những quý tộc cách dịch vụ như xem bỏi, xem hôn sự,chuyển nhà. Xem mồ mả … những dịch vụ này đều không thể thiếu được sự có mặt của các chiêm tinh thuật sư. Bên trong Tinh Tượng quán, tuy không có thực quyền, nhưng địa vị lại rất hiển hách, lại càng được các quý tộc tôn trọng. Dù quá nửa đêm, Đỗ Duy cũng không quản nhiều, trực tiếp phái một đội kỵ binh mở cửa. Ngay lập tức, có người chạy ra mở cửa vì những kỵ binh tây bắc hung hãn kia như muốn trực tiếp phá cửa mà vào. Đỗ Duy bản thân cũng có danh hiệu cung đình chiêm tinh thuật sư, nhưng hắn đã quên mất, cũng bởi vì hắn có nhiều danh hiệu quá. Ma pháp sư, Đế quốc công tước, đế quốc thượng tướng, cựu Tây Bắc quân chính đại thần, đế quốc ma pháp học viện ủy viên ,viện trưởng đế quốc ma pháp học viện, viện trưởng viện quân sự đế quốc. Cung đình ma pháp sư, cung đình học giả. Quá nhiều chức quan, Đỗ Duy cũng lười ký, chẳng qua hôm nay, Chức vụ cung đình chiêm tinh thuật sư đã cấp cho hắn chỗ tốt rất lớn. Bởi vì trong Tinh Tượng quán có quy định đặc thù, được truyền từ thời văn minh ma pháp truyền xuống là: Ngoại nhân không được phép tiến vào Tinh tượng quá tra cứu tài liệu. Bởi vì Tinh Tượng quán, lưu trữ không ít bí mật. Bao năm qua mỗi khi quốc gia gặp sự kiện lớn nào, chiêm tinh thuật sư đều tiến hành xem thiên tượng, sau đó lưu lại kết quả. Trong đó có tốt, có xấu… Những điều này gọi chung là xem bói, Trong mắt Đỗ Duy đều là gạt người, nhưng biết làm sao được, người trong thế giới này đều tin những sự kiện này thì dù kết quả không đúng, đế quốc vẫn vì dân tâm ổn định vẫn công nhận, nhưng đem những kết quả này bí mật lưu trữ. Bởi vậy, Tinh tượng quán, không phải ai cũng tùy tiện vào tra duyệt tư liệu được May mắn, Đỗ Duy có chức vụ cung đình chiêm tinh thuật sư, hắn không bị cấm vào bên trong. Nửa đêm bị thức tỉnh, mắt thấy một đội kỵ binh sát khi đằng đằng xông đến. Những chiêm tinh thuật sư đại đa số là người yếu ớt, đã khi nào gặp qua tình huống này, sợ hãi không ngớt. Đỗ Duy cũng không nhiều lời. Trực tiếp chứng tỏ thân phận, yêu cầu mượn tài liệu lưu trữ trong tinh tượng quán đọc một chút. Tinh tượng quán chủ gấp gáp chạy ra. Đối mặt với vị Công tước thế lực lớn nhất đế quốc này, hắn tuy là thủ tịch chiêm thuật sư cũng không dám kênh kiệu. Vị công tước này là đồng nghiệp của mình, có nghiên cứu chiêm tinh thuật sư …. Thật hãnh diện a… hắn khách sáo làm quen, tuy nhiên Đỗ Duy tiết kiệm lời, một mạch vào trong kho lưu trữ, Ở một tầng tài liệu bị che phủ bởi bụi, tìm đến gần sáng mới tìm được tài liệu mình cần. Nhật thực! Sau đó tự mình châm đèn, hắn ngồi trên nền nhà kho đầy bụi, che cái mũi, nhíu mày khẽ lật. Nhật thực …. Nhật thực. Đỗ Duy duy lật đến sáng, đến lúc sắc trời hửng sáng, cuối cùng cũng tìm được tư liệu cần tìm. Thế giới này, tuy chiêm tinh thuật sư là thuần túy là hoạt động xem bói, nhưng chí ít cũng mang hơi hướng thiên văn học, ghi chép lại các hiện tượng thiên địa kì dị, nhật thực, nguyệt thực tự nhiên cũng bao quát trong đó. Đỗ duy lần trong tài liệu da dê, tâm lý hắn có chút khẩn trương khi đọc đến hàng chữ: - Giữa trưa, mùa hè, Năm 742, trời tối sầm lại, hắc ám xâm lấn, trời đất đang sáng, bỗng tối sầm. Đỗ Duy đối với văn tự đại lục Roland cổ đại rất thành thục. Đối với những ghi chép này không quá khó khăn. Gần nhất phát sinh, đại loại là khoảng 200 năm trước, tiếp theo phải chờ đến lúc nào? Tiếp tục tìm, cuối cùng tâm tình của Đỗ Duy cũng nới lỏng khi bắt gặp nội dung. Tinh tượng quán, đối với hiện tượng nhật thực có ghi mấy phần ghi chép. Sớm nhất là lần cách đây tam trăm năm. Đỗ Duy tính toán đơn giản cũng thấy thời gian diễn ra nhật thực không quá chuẩn xác. Đại khái khoảng hơn hai trăm năm sẽ xuất hiện một lần, đương nhiên. Cũng không thể loại trừ trường hợp những ghi chép bị mất mát, hoặc bị làm giả. Như vậy lần nhật thực cuối cách đây hai trăm năm, như vậy chờ đợi lần nhật thực tiếp theo cũng không phải quá xa. Nếu vẫn khí tốt, không chừng chỉ một tháng, vận khí không tốt có thể phải chừ mười mấy năm cũng không chừng. Thấy được kết quả này Đỗ Duy rất vui mừng. Xem lại một lần nữa khẳng định không có sai sót, hắn đứng lên, không khí trong nhà kho thật tệ, trong không khí đầy bụi. Lúc Đỗ Duy ở trong nhà kho, cử hai thủ hạ canh giữ bên ngoài, không cho ái tiến vào quẫy nhiễu. Những Chiêm thuật sư kia nữa đêm bị hắn quấy nhiễu không ngủ được, cũng chỉ có thể chờ đợi ở bên ngoài. Đỗ duy vỗ vỗ áo, bụi bay lả tả, lúc ly khai hẵn xoay người, cẩn thận nhìn vào góc trong của kho, cạnh tường, thấy một rương sắt, có một phù hiệu kỳ dị. Đỗ Duy tùy ý nhìn qua, thấy phù hiệu, hắn động tâm, đi tới. Giá đỡ kia được bao phủ đầy bụi. Trên đó tự nhiên là những cuốn tài liệu da dê. Tuy nhiên trên góc trên cung, có một hộp màu xám, đen. Nhìn một lúc hắn cũng không biết biết chất liệu tạo bởi hộp này là gì? Là kim loại hay là Gỗ. Tiêu ký ở mặt trên, một nữa đã bị tro bụi che kín. Đỗ duy vẩy nhẹ, phủi đi tro bụi mới lộ ra hình dạng. Đỗ Duy thần tình kinh hãi, chỉ vì tiêu ký này, hắn nhận biết được. Ngón tay đụng lên trên. Các tiêu ký nhấp nháy, giống như những ngôi sao trên bầu trời. Bắc Đẩu Thất Tinh! Đỗ Duy cẩn thận đưa hộp xuống. Hộp kích thước chừng hai gang tay, có vẻ nặng. Nơi mở có một móc kéo. Đỗ Duy vươn tay kéo một cái. Bên trong dường như có cơ quan chuyển động. Di, dĩ nhiên là cơ quan. Nhưng sau đó, đột nhiên hộp mở ra, lộ ra hai lỗ nhỏ. Xiu, xiu hai tiếng. Hai đạo địa quan từ bên trong kích phát ra. Hướng Đỗ Duy phóng tới. Đỗ Duy vươn tay, kẹp ngón tay. Phốc, phốc hai tiếng. Hắn đưa mắt nhìn, giữa ngón tay là hai cây mũi tiễn nhỏ dài. Thân tiễn đen thui, dĩ nhiên là kim loại không biết được phủ bởi chất gì. Ngay cả dấu tích đều không có. Đầu mũi tiễn lại có màu sắc nhàn nhạt, Đỗ Duy đưa mũi tiễn ngửi qua một cái. Lập tức phát hiện đây là một chủng loại kịch độc của ma pháp dược tề. Lòng hiếu kỳ của Đỗ Duy dâng cao