lời. "Con vui vẻ là tốt rồi,ta đặc biệt tới nơi này thương yêu con!" Bách Lý Tuấn không ngừng đưa đẩy cho đến mầm móng sâu vào u cốc, hắn mới dựa sát ở trên người Thiên Dạ nghỉ ngơi. "Tại sao đối với con như vậy......" "Con đã quên tên nhóc họ Đoàn sao? Trò chơi này chỉ là xử phạt nho nhỏ của ta đối với việc con nói dối thôi, " Bách Lý Tuấn toan tính đưa bàn tay to vào trong áo Thiên Dạ, vuốt ve cặp ngực đầy đặn của cô. "Thang máy bên ngoài không nìn thấy tới, lần sau chúng ta có thể thử một lần loại trong suốt kia,con muốn không?" "Chúng ta thật không bị thấy......" Thiên Dạ thở gấp không ngừng lắc đầu. "Thật không? Xem con dáng dáng vẻ vui mừng như vậy,không giống a!" Bách Lý Tuấn xấu xa trêu đùa Thiên Dạ, hắn không có nói cho cô biết thang máy này ngay từ lúc hắn đi vào,công tắc đã nối thẳng phòng dưới đất,hắn mặc dù thích chuyện phòng the biến hóa hoa dạng,nhưng hắn cũng không muốn bị nhân viên làm việc rình coi. Huống chi Thiên Dạ phong tình như vậy hắn không có hứng thú cùng người khác chia xẻ! "Con nào có?" Cô bối rối cúi đầu, hai tay che hai vú. "Con không có sao?" Bách Lý Tuấn kéo hai cổ tay trắng nõn của cô ra, tham lam đem miệng để ở nụ hoa cứng ngắc cao thẳng,đầu lưỡi bừa bãi liếm màu hồng phấn của cô nhô ra, không ngừng mút,cắn..... Cho đến người nọ tiêu mất ý thức,hí hửng ngã vào trong ngực của mình. "Con phối hợp như vậy,vậy trừng phạt lần này đến đây là ngừng! Lần sau để cho ta bắt được con nói láo, cũng không phải chỉ như vậy, biết chưa?!" Lúc này thang máy đã đến tầng hầm cửa tự động mở ra. Bách Lý Tuấn cởi xuống áo khoác tây,bao lấy Thiên Dạ quần áo xốc xếch,nhưng ngay sau đó vẫy tay một cái, tài xế liền chậm rãi lái xe nhanh đến trước mặt hai người, "Trực tiếp đưa tiểu thư về nhà." "Dạ." Tiểu Lý gật đầu. " Kéo tốt ao khoác ngoài." Bách Lý Tuấn nhàn nhạt dặn dò Thiên Dạ. "Dạ....." Thiên Dạ yên lặng gật đầu. "Quên mất! Nói cho con biết, thang máy có "máy nhắm",ta sẽ đem đoạn băng hôm nay lưu lại." Khóe miệng Bách Lý Tuấn lộ ra nụ cười đắc ý. "A?" Không nhìn Thiên Dạ kinh ngạc,Bách Lý Tuấn đã nhét cô vào chổ ngồi sau xe,cặp con ngươi xinh đẹp nhìn không thấu vui buồn giám thị bọn họ rời khỏi tòa xí nghiệp Bách Lý. Không nói thêm gì nữa,Bách Lý Tuấn biết hắn đã hoàn toàn nắm giữ cô gái này. Cho dù là con nuôi hắn,đời này cô cũng chỉ có thể thuộc về một mình hắn,không cho những người khác nhúng chàm. Kiếp này hai người bọn họ dây dưa dưới loại tình huống này —— kết không giải được duyên.