Giang Thiến Nhi quay người quả nhiên thấy Giang Triết đi vào. Cô vội vã đứng lên. “Anh” Nụ cười của cô có chút miễn cưỡng lại có chút lấy lòng. Giang Triết chỉ cảm thấy lòng mình như bị người ta hung hăng quất một cái. Đây là lần đầu tiên Thiến Nhi cười như vậy với một người đàn ông khác ngoài anh. Anh ghét cô dùng giọng điệu này nói với bản thân. Người đàn ông kia cũng quay mặt lại. Giang Triết chỉ nhẹ nhàng lướt qua liền thấy rõ dung mạo anh. Mà Lý Thanh Hàng cũng ngẩn ra, mãi lúc giang thiến nhi kéo anh, anh mới vội vàng đứng lên. Giang Triết đứng ở bên Giang Thiến Nhi, đây là một bàn bốn người, mà Giang Thiến Nhi đã ngồi bên cạnh Lý Thanh Hàng, anh chỉ có thể ngồi cùng Lý Thanh Yểu. “Đổi một bàn khác.” Ngữ khí của anh không tốt, sau đó đi vào bên trong. Đây là nơi bí mật, phía sau có tấm ngăn, quan trọng nhất đây là bàn cho sáu người. Vì vậy, sau khi Giang Thiến Nhi cùng lý thanh hàn ngồi xuống anh cũng ngồi xuống bên cạnh Giang Thiến Nhi. Suy nghĩ một chút thấy không đúng, anh lại kéo Giang Thiến Nhi đứng lên để cô ngồi bên trái anh, còn anh ngồi chính giữa mà Lý Thanh Hàng ngồi bên phải. Lý Thanh Yểu trợn mắt há hốc mồm cô biết Giang Triết đối với Giang Thiến Nhi rất tốt nhưng không nghĩ lại tới mức này. Không đúng, như thế thì không tốt lắm. “Anh.” Giang Thiến Nhi thấy ngồi như vậy không được tự nhiên, cô nhìn Lý Thanh Yểu, muốn đứng dậy ngồi xuống bên cạnh nàng. “Không cần đi, giới thiệu bạn học của em cho anh biết một chút.” Anh bắt được tay của cô, nắm thật chặt, không cho cô cơ hội tránh thoát. Anh thừa nhận là mình cố ý, đứng ở cửa sổ trước văn phòng, anh biết nếu bản thân không nhìn thấy Giang Thiến Nhi sẽ không thể tập trung làm việc được. Khi nhìn thấy người con trai bên cạnh anh thừa nhận bản thân có chút đố kị, người đàn ông này nhìn qua điều kiện không tồi, khó tránh khỏi Thiến Nhi động tâm, nhưng nha đầu ngốc này chẳng lẽ không biết cô chỉ có thể thuộc về anh sao? Giang Thiến Nhi nhìn Giang Triết, anh nói bạn học, không phải bằng hữu. “Đây là Lý Thanh Yểu, bạn học của em, còn đây là Lý Thanh Hàng bằng hữu của em,” “Bạn học Lý, xin chào.” Giang Triết đứng dậy hướng về phía Lý Thanh Yểu cười vô cùng ôn nhu. Lý Thanh Yểu chỉ cảm thấy trước mắt như có một làn khói trắng lan tỏa, muốn hôn mê, cô muốn hôn mê.