Đang suy nghĩ, điện thoại di động đột nhiên vang lên, đó là tiếng chuông quen thuộc.
Một giây kia Giang Triết chỉ có cảm giác tim mình như muốn nhảy ra ngoài, anh lấy điện thoại di đọng ra liên tục đè xuống.
“Anh”
Thanh âm mềm nhũn nhu nọa, hết làn này đến lần khác từng tiếng kéo dài.
Giang Triết chỉ cảm thấy đáy lòng trở nên mềm mại, một ngày mệt mỏi cứ như vậy vô tung vô ảnh biến mất.
Khéo miệng anh khẽ giơ lên, ngữ điệu nhẹ nhõm.
“Sao vậy? Có phải không kịp đợi? Anh tới đón em ngay?”
“Không phải, anh.”
Bên kia tựa hồ dẩu môi lên, “Em sợ anh quên, nên muốn nói với anh một tiếng, em hôm nay sẽ về trễ một chút.”
Trong lòng như rớt xuống ngàn trượng, sắc mặt trở nên tối tăm.
“Anh, anh, anh có nghe hay không?”
Cũng không biết bên cạnh Giang Thiến Nhi là người nào, nói xong câu đó với Giang Triết liền cùng người bên cạnh thì thầm, cững không biết là nói gì.
Giang Trịết vẫn cho là giọng nói như vậy chỉ nói với một mình anh, bây hiờ mới phát hiện thì ra anh không phải là duy nhất.
"Nghe." Đột nhiên cảm thấy mệt mỏi không muốn nói chuyện.
"Tốt lắm, cứ quyết định như vậy."
Giang Thiến Nhi nói xong lập tức cúp điện thoại.
"Tại sao phải làm như vậy?"
Người bên cạnh thấy bộ dạng Giang Thiến Nhi chán nản mất mát không nhịn được hỏi.
Đó là đồng học của cô, quan hệ của hai người cũng không tệ́, lần này
Giang Thiến Nhi nhờ đồng học tìm anh trai của bản thân tới giúp sắm vai cùng cô.
Giang Thiến Nhi kéo khóe miệng một cái, nhưng trên mặt không giấu nổi thương tâm.
"Đúng vậy, tớ không hiểu, nhưng nếu cậu yêu anh ta sao lại nhẫn tâm thương tổn anh ta? A, Lý Thanh Hàng, nơi này, nơi này."
Lý Thanh Yểu hướng về phía một cậu thanh niên đang bước tới vẫy tay.
"Anh của tớ là luật sư đó nha, rất lợi hại."
"Tiểu thư, câu này hôm qua cậu đã nói rồi."
"Phải không? Tớ không có nói anh của tớ tiêu sái lỗi lạc."
"Lý tiểu thư, cậu thật là mau quên."
Giang Thiến Nhi rốt cuộc cười "xì" một tiếng.
"Tốt lắm, tốt lắm."
Lý Thanh Yểu vui vẻ vỗ tay cười to, "Giang Thiến Nhi, muốn làm người đẹp như cậu cười một tiếng quả thật không dễ nha. Vui vẻ lên một chút. Anh của tớ cũng vừa thất tình, nói không chừng hai người có thể hợp thành một đôi."
Lý Thanh Yểu vừa nói xong thì Lý Thanh Hàng cũng tới dây.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
29 chương
44 chương
97 chương
315 chương
95 chương
17 chương