"Tổng giám đốc, anh có thể kiên quyết trừng phạt bọn họ, nhưng chỉ xin anh có thể cho bọn họ ở lại."
Giang Triết yên lặng cúp điện thoại.
Hôm nay chuyện của Thiến Nhi là một hồi chuông báo động, nhắc nhở anh, Thiến Nhi không an toàn, anh cần gấp chính là người, những người đó cho dù phạm sai lầm, anh cũng chỉ có thể giữ lại bọn họ, nhưng trừng phạt đương nhiên là khó tránh khỏi .
Giờ phút này, nhìn người bên cạnh hờn dỗi với mình, tâm trạng một ngày của anh đột nhiên tốt, phát hiện ở thời điểm bận rộn như vậy, thỉnh thoảng trốn việc, thật ra cũng là một chuyện làm cho người ta vui vẻ.
Giang Triết vốn tưởng rằng hôm nay là một ngày gió êm sóng lặng, dù sao mình ở bên cạnhThiến Nhi.
Chỉ là thật không ngờ sau bữa sáng, đột nhiên Giang Thiến đau bụng.
Mới đầu chỉ là đau lâm râm, cô khẽ vuốt ve bụng mình.
Giang Triết rất nhanh phát hiện không bình thường, anh ngồi xổm xuống trước mặt cô.
"Thiến Nhi, Thiến Nhi, nói cho anh biết làm sao vậy?"
"Đau. . . . . ."
Giang Triết một cước đá ghế dựa bên cạnh, sau đó ôm ngang Giang Thiến lên.
"Nhanh chuẩn bị xe, gọi điện thoại cho bác sĩ Phùng, bảo cô ấy chờ."
Dường như anh gầm lên, như điên lên xe.
Trên đường xe đi như bay, bác sĩ Phùng đã chờ ở đó, vừa nhìn thấy Giang Triết xuống xe, vội vàng tiến lên hỗ trợ.
Một phen kiểm tra, cô ấy thở phào một hơi.
"Trước mắt xem ra không có gì chuyện gì, không có ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng. Đoán chừng là chuyện ngày hôm qua làm cho cô ấy quá khẩn trương ."
Chuyện ngày hôm qua, lại là chuyện ngày hôm qua, sắc mặt Giang Triết âm trầm đáng sợ.
Làm sao anh có thể không biết chuyện ngày hôm qua đáng sợ như vậy.
Đêm qua Lâm Mẫn gọi điện thoại cho anh, các trang web lớn của thành phố A đều đưa chuyện Giang tiểu thư lên trang đầu .
Cô ấy gửi cho anh một tấm hình, trên mặt Thiến Nhi của anh hốt hoảng nhìn không xót cái gì.
Như vậy Thiến Nhi đau lòng đến cỡ nào, anh chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này trên mặt cô.
Mình bảo vệ Thiến Nhi rất tốt, cho dù cô rời khỏi mình, ở trường học lân cận một thời gian ngắn, mình vẫn như cũ không nỡ để cô ăn một chút xíu khổ.
Anh cắn chặt môi mỏng, thân thể cứng ngắc.
"Anh, không nên tức giận ."
Giang Thiến cúi người, nhẹ kéo góc áo Giang Triết.
Giang Triết khẽ thở dài một hơi, anh thấy trong mắt cô là tự trách mình.
Anh ôm chặt lấy Giang Thiến.
Thiến Nhi, Thiến Nhi ngốc của anh, đã bị tổn thương như vậy, thế nào anh còn nhẫn tâm trách cô?
Sau chuyện lần đó, một khoảng thời gian rất dài Giang Thiến không khôi phục lại như cũ.
Mỗi đêm cô ngủ đều không ngon, nhiều lần tỉnh lại nước mắt ràn rụa.
Giang Triết không biết đau lòng bao nhiêu, vừa gây áp lực với cục trưởng, một bên âm thầm tìm hiểu.
《thiên hạ giải trí》đưa ra quảng cáo trọng thưởng, các trang web lớn đều rối rít đưa tin, đài truyền hình quan trọng nhất Hoàng Kim cũng truyền bá ra.
Tổng giám đốc Giang còn cam kết, cho dù bất luận kẻ nào, anh nhất định sẽ giám hộ nhà riêng, tất cả tin tức đều nói thẳng cho anh nghe, chỉ cần dùng được, anh nhất định cảm tạ thật tốt.
Anh đồng thời công bố cảm ơn, mặt sau con số kia thêm vài số lẻ, là tiền lương một người vài chục năm.
Có công mài sắt có ngày nên kim, lục tục có người tìm đến Giang Triết.
Có người nói buổi chiều hôm ấy thấy có một người phụ nữ hốt ha hốt hoảng chạy hướng bến xe.
Có một tài xế xe taxi nói xế chiều hôm đó có một người phụ nữ ngồi của xe của anh ta, sắc mặt rất không đúng, không ngừng thúc giục anh ta đi nhanh một chút.
Mà mọi chuyện quan trọng nhất là tin tức của một người phụ nữ còn trẻ cung cấp.
Cô ta nói trước khi sự việc xảy ra một ngày có một người phụ nữ mua ở cửa hàng của cô ta mua một cái vòng kim loại tương tự cái vòng trong bức ảnh.
Cô ta nói sở dĩ chuyện này để lại ấn tượng với cô ta, là vì thời điểm người phụ nữ đó đến mua vòng tay, dường như có chuyện rất quan trọng cần đi làm, tùy tiện chỉ vào một cái vòng tay, liền mua luôn .
Hơn nữa người bình thường đều đem tiền đưa đến quầy thu ngân, nhưng người phụ nữ đó nhất định muốn đưa cho nhân viên bán hàng.
Lúc ấy, hai người thiếu chút nữa tranh chấp, bởi vì nhân viên bán hàng kia nói món tiền lớn như vậy mình cầm lấy không yên tâm.
Sau khi Giang Triết nghe đến mấy câu này, dường như là từ chỗ ngồi nhảy dựng lên .
Anh kiềm chế chính mình, cho Lâm Mẫn đem cái băng ghi hình lấy lại đây.
Thật ra, vốn là anh đi qua, nhưng anh hứa hẹn qua người khác, nếu anh đi qua, ắt phải huyên náo tất cả thiên hạ đều biết .
Băng ghi hình rất nhanh được đưa tới, dường như Giang Triết lập tức đưa đến biệt thự, thời điểm hình ảnh người phụ nữ đó xuất hiện, cảm xúc Giang Thiến lập tức kích động.
Giang Triết ôm chặt Thiến Nhi vào trong ngực của mình, vỗ nhẹ cô từng cái một.
Chuyện kế tiếp chuyện vô cùng thuận lợi, đem ảnh chụp người phụ nữ đó đưa đến cục công an, rất nhanh tất cả tin tức toàn bộ lộ ra.
Mười phút sau, bốn công an mặc y thường phục từ cục công an lên đường đến chỗ của người phụ nữ đó.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
29 chương
44 chương
97 chương
315 chương
95 chương
17 chương