Lại nói, Lý Thanh hàng sau khi hoàn thành nhiệm vụ từ nước ngoài trở về, không nghĩ tới toàn bộ mọi chuyện đã thay đổi .
Anh ta vốn muốn mượn chuyện tiếp nhận sản nghiệp của gia đình, sau đó cùng Giang Thiến bắt đầu một cuộc sống mới. Bởi vì trước khi đi đã suy tính lúc trở về sẽ trở thành một Lý Thanh hàng hoàn toàn mới, vì vậy, anh ta thậm chí còn không chào tạm biệt Giang Thiến trước khi đi, chỉ thông qua Lý Thanh Yểu nói một tiếng.
Lúc anh ta trở về, cũng chính là lúc Giang Triết xuất hiện.
Chân bị thương cần phải chăm chỉ tập luyện mới mau hồi phục, vì vậy, mỗi ngày đi lại trong bệnh viện một canh giờ, trong một canh giờ đó dĩ nhiên Giang Thiến cũng sẽ đi cùng phụng bồi anh.
Vốn Giang Triết thương xót Giang Thiến đang mang thai, cũng không cần đi theo, nhưng Giang Thiến lại không muốn, mỗi ngày nhìn Giang Triết mồ hôi đầm đìa cô lại đau lòng không dứt.
Lúc Lý Thanh Hàng gọi điện thoại tới chính là lúc Giang Thiến đang bồi Giang Triết vận động hồi phục chức năng.
Thời điểm nhìn thấy màn hình điện thoại nhấp nháy ba chữ Lý Thanh Hàng, Giang Thiến liền lén nhìn sang Giang Triết một cái.
Mặc dù không có làm chuyện gì sai trái, nhưng bộ dạng kia lại giống như bị chồng bắt gian tại trận.
"Có chuyện gì sao?"
Lý Thanh Hàng thất vọng nặng nề, anh và cô dù sao cũng đã có một đoạn thời gian bên nhau. "Anh đã về nước."
"A."
A? Chỉ như vậy? Giọng nói thản nhiên không một gơn sóng như thế!
Tâm dần dần chìm xuống, nhưng vẫn không cam lòng.
"Có thể ra ngoài uống ly trà không, chỉ như bạn bè gặp gỡ nói chuyện một chút thôi!"
Khóe miệng kéo lên nụ cười mỉa mai, Lý Thanh Hàng à Lý Thanh Hàng, từ lúc nào thì mày trở nên hèn mọn đến mức này.
Giang Thiến quay đầu nhìn Giang Triết, thấy rõ ràng lỗ tai anh đã dựng đứng lên, vẫn còn muốn giả bộ không sao cả, trong đầu không khỏi nổi ý niệm khác.
"Được, anh đang ở đâu?" Lý Thanh Hàng ngạc nhiên, anh ta vốn tưởng Giang Thiến sẽ cự tuyệt mình, anh chỉ ôm một chút hi vọng không xa vời, không nghĩ tới Giang Thiến sẽ đồng ý.da.nlze.qu;ydo/nn
"Starbucks!"
Sợ Giang Thiến đổi ý, Lý Thanh Hàng nhanh chóng nói ra địa điểm gặp, sau đó lại vội vàng nói: "Anh ở đó chờ em, không gặp không về." Nói xong liền nhanh chóng cúp điện thoại.
"Anh!" Giang Thiến quay đầu nhìn người nào đó bên cạnh cười.
Giang Thiến hơi nhiếu mày một cái, sau đó nhanh chóng khôi phục lại bình thường, ánh mắt vẫn dừng lại trên tập tài liệu.
"Anh!" Giang Thiến tiếp tục làm nũng.
"Em muốn nói cái gì?" Giang Triết hơi xoa xoa chân mày một cái, quay đầu, nhìn Giang Thiến, khóe miệng khẽ giơ lên.
"Muốn đi gặp một người bạn!"
"Bạn gì?"
Mới vừa rồi anh nghe thấy trong điện thoại hình như là giọng của đàn ông. Thiến Nhi không quen biết nhiều người, đếm qua đếm lại cũng chỉ có một vài người, mà đàn ông lịa càng ít. Nghĩ như vậy, anh đã nhanh chóng đoán ra được người đàn ông mà Giang Thiến muốn gặp là ai. Lý Thanh Hàng?
Không phải hắn ta thì còn ai vào đây nữa.
"Chính là một người bạn, rất nhanh sẽ trở về, chỉ tùy tiện nói vài câu thôi." Mặc dù cô đối với Lý Thanh Hàng không có ý gì khác, nhưng dù gì ban đầu cũng đã từng chơi đùa với nhau.
Ánh mắt Giang Triết quét một vòng trên khuôn mặt Giang Thiến, sau đó ngón tay khẽ đẩy cằm Giang Thiến lên, vô cùng dịu dàng nói: "Vợ, bạn bè gì mà không thể nói cho anh biết, hả?"
Dĩ nhiên là không thể nói, nếu nói ra, anh còn đồng ý cho cô đi nữa sao?
Đương nhiên là không thể đem lời này nói cho Giang Triết nghe, vì vậy, hai tay khẽ lay lay cánh tay Giang Triết.
Ngẩng đầu lên, nhìn Giang Triết, giọng nói vô cùng ngây thơ.
"Ông xa, nhiều ngày như vậy, em cũng chưa có hôm nào được đi ra ngoài, anh coi như hôm nay em đi ra ngoài hóng mát đi mà."dfienddn lieqiudoon
Một tiếng ông xã này của Giang Thiến khiến cho Giang Triết cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, sau khi cầu hôn cô, mặc dù anh luôn gọi cô là vợ, là bà xã, nhưng mà số lần Giang Thiến gọi anh là ông xã đã ít lại càng ít, cho nên, ý định muốn tra rõ người đàn ông kia là ai của Giang Triết đã bay mất không còn một mảnh.
Vươn tay vút ve mái tóc Giang Thiến. "Được rồi, vừa đúng lúc anh có việc tới công ty, anh sẽ đưa em đi."
"Nhìn bộ dáng anh thế này, không cần phải tới công ty có được không? Có tài liệu gì cứ bảo Lâm Mẫn mang đến là được. Nếu không em đi cũng không yên lòng đấy? Ra ngoài gặp bạn bè cũng không vui vẻ nữa."
Đầu cô tựa vào cánh tay Giang Triết, nhẹ nhàng nói.
Trái tim Giang tổng giám đốc đáng thương lại một lần nữa hóa mềm, khẽ gật đầu.
Đang nói chuyện, xe đã lái tới biệt thự, Giang Thiến sau khi đỡ Giang Triết xuống xe đi vào phòng khách rồi mới đi tới chỗ hẹn.
Giang Triết nhìn theo bóng lưng cô. Mang thai ba tháng, lúc nào cũng vui vẻ, phản ứng mang thai gì Giang Thiến cũng không có. Mỗi ngày đều sôi nổi, ngược lại anh lúc nào cũng khẩn trương, chỉ sợ có gì không may xảy ra.
Nghĩ tới đây, ánh mắt anh không khỏi nhu hòa, ngồi xuống ghế salon tiếp tục xem tài liệu.
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
29 chương
44 chương
97 chương
315 chương
95 chương
17 chương