" Bỏ qua cho cô, tôi cũng rất muốn, nhưng nếu tôi bỏ qua cho cô thì ai bỏ qua cho Thiến Nhi ?"
Khi Giang Triết nhắc đến tên Giang Thiến Nhi thì thanh âm trở nên ôn nhu, bên trong chứa không biết bao nhiêu nhu tình mật ỵ
Ánh mắt của anh nhìn về phía Giang Thiến Nhi đang an tĩnh trên giường, trong măt là nồng đậm ôn nhụ
Một khắc kia Lục Không Cách chỉ cảm giác mình đố kị thiếu chút nữa là nổi điên, nhưng là cô chỉ có thể nhẫn lại, cô không có bất kì biện phát nạo
" Tôi, tôi cũng không biết Giang Tiểu thư không thể đụng vào rượu, hơn nữ lúc ấy là do Giang tiểu thư đột nhiên đứng lên."
" Câm miệng ." Giang Triết cáu kỉnh nói.
Anh sao có thể dễ dàng tha thứ cho người nói Giang Thiến Nhi sai. Giang triết mặc dù là người trong trẻo lạnh lùng, nhưng là chưa từng ở trước mặt Lục Không Cách lộ ra lệ khí như vậy, cho nên khi thanh âm của anh vang lên, Lục Không Cách không khỏi co rúm lại một chút.
" Giang Triết, nhẹ giọng chút." Lâm Bân nhẹ giọng nhắc nhở.
" Cậu giúp tôi trông chừng cô ấy ." Giang Triết hướng về phía Lâm Bân gật đầu một cái sau đó kéo Lục Không Cách đi vào phòng là việc của Lâm Bân .
" Lục Không Cách, cô có bản lĩnh thì đem những lời vừa rồi nói lại một lần nữa ."
Lục cha theo sát phía sau cũng hiểu những lời vừa rồi của con gái ông là không đúng, vội vàng nói: " Ba, sự thật rõ ràng là như vậy ."
Ánh mắt Giang Triết trong nháy mắt trở nên lạnh như băng, anh nhìn Lục cha một cái .
Lục cha trong lòng không ngừng kêu khổ, chỉ trách con gái mình không có tiền đồ .
Thời điểm ban đầu Lục Không Cách thích Giang Triết, trong nhà hết sức phản đối, nhưng là Lục Không Cách đòi tìm cái chết, cuối cùng Lục cha, Lục mẹ cũng không có biện phát nào, chỉ đành thuận theo cô .
Qua nhiều năm như vậy trong lòng Lục Không Cách cũng không có cái gì khác, cô chỉ một lòng vây quanh chuyện của Giang Triết .
Cũng vì chuyện này, mọi người trong nhà không biết đã khuyên bao nhiêu lần, bọn họ nói, người đàn ông kia quá mức lợi hại, cùng Lục Không Cách là hai người hoàn toàn bất đồng, là người mà Lục Không Cách không thể chọc tới .
Nhưng là Lục Không Cách khư khư cố chấp, cho nên mới tạo thành hậu quả như ngày hôm nay .
Mới vừa rồi ông cũng nhìn ra, Giang Thiến Nhi đối với Giang Triết là bảo vật vô giá . Nghĩ tới đây, ông hung hăng tát Lục Không Cách một cái .
" Cha để cho con nói hươu nói vượn ."
Lục Không Cách lập tức rớt mộng, cha từ nhỏ đến lớn chưa tùng đánh qua cô, vậy mà hôm nay lại vì Giang Thiến Nhi mà đánh cô .
Huống chi lục cha lần này hạ thủ rất nặng, Lục Không Cách chỉ cảm thấy bên tai ong ong .
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
29 chương
44 chương
97 chương
315 chương
95 chương
17 chương