Editor: June_duahau
Giang Thiến thuận theo đáp lời, ngón tay cô ở trên ngực Giang Triết như vô ý vẽ vòng vòng.
Giang Triết lập tức bắt được ngón tay của Giang Thiến.
“Thiến Nhi.”
Giọng anh trầm khàn, “Không nên đùa với lửa.”
Giang Thiến mím môi cười trộm, nhìn trong mắt có chút hả hê.
Giang Triết thở dài một hơi, mới vừa rồi cô nhất định là mệt muốn chết rồi, mặc dù anh đã thả chậm động tác.
Anh ôm cô, tay từng cái từng cái vỗ vào lưng Giang Thiến, mãi cho đến khi cả hai cùng tiến vào giấc mộng.
*
Giang Thiến khi …… tỉnh lại, Giang Triết đã không còn ở đây.
Trên tủ đầu giường có để một tờ giấy, phía trên kia có một hộp thuốc.
Giang Thiến hơi sửng sốt, cuối cùng xuống giường.
Cô gọi điện thoại cho Lý Thanh Hàng, một giờ sau, Lý Thanh Hàng xuất hiện ở biệt thự.
“Cảm ơn.”
Cô thấp giọng nói, sau đó khoác lên cánh tay Lý Thanh Hàng, cùng rời khỏi biệt thự.
Cô biết, mặc dù cô vẫn ở thành phố này, nhưng mà từ nay về sau, cơ hội để đến chỗ này càng ngày càng ít, nếu như không phải vì lần phẫu thuật này, cô cũng sẽ không xuất hiện ở nơi này.
Vốn là muốn Giang Triết đưa đi, nhưng mà những lời từ biệt kia làm thế nào cũng không thể nói ra trước mặt Giang Triết được.
Cô để lại cho Giang Triết một tờ giấy, phía trên chỉ có mấy chữ, “Thân ái, tạm biệt!”.
Cô biết anh sẽ hiểu ý của cô.
Cô và anh chỉ có thể là anh trai – em gái.
*
Cuộc sống của Giang Thiến dần trở lại bình thường, cô bắt đầu đi học lại.
Sau khi Giang Thiến đi mấy ngày, Giang Triết liền phái mấy hộ vệ tới đây, chính anh cũng không xuất hiện, nhưng mà bị Giang Thiến đuổi về, chỉ giữ lại hai người.
Cô hết thảy muốn bắt đầu lại từ đầu, bắt đầu lại lần nữa những ngày không có Giang Triết, mặc dù, cô biết mình nói những lời này thật sự là quá khôi hài, cô sống trong nhà của Giang Triết, sai bảo người của Giang Triết, dùng tiền của Giang Triết, vậy mà còn muốn liều mạng vạch rõ tất cả quan hệ với Giang Triết.
Cô rất ít khi ra ngoài, trừ cùng Lý Thanh Yểu hoặc Lý Thanh Hàng, thỉnh thoảng ba người sẽ đi giao du.
Cô tựa như đã quên mất cuộc tình ái đã từng đục khoét tâm can cô kia.
Sau ngày hai người chia tay, Giang Triết cũng không đến tìm Giang Thiến lần nào.
Lý Thanh Yểu thỉnh thoảng nói đến, cảm thấy rất kỳ quái.
“Giang Thiến, trên cái thế giới này cậu và anh trai cậu là kỳ quái nhất, rõ ràng là quan tâm nhau làm sao lại không gặp.”
Khi đó Giang Thiến đang để cho Lý Thanh Yểu pha trà, Giang Triết mới bảo A Đức cầm mấy hộp trà mới đến cho cô.
Nghe được câu này, tay của cô khẽ run, chén nước nóng kia liền dội lên tay Giang Thiến.
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
46 chương
159 chương
11 chương
10 chương
100 chương
120 chương