Giang Triết nhíu mày, " Bảo các bạn cùng tới đây, trừ bạn học nam." Không muốn thừa nhận, thời điểm Khi nam hài tử kia gọi Giang Thiến Nhi trong lòng anh đầy chua xót. " Anh, ngươi thật đáng ghét." Giang Thiến Nhi quét mắt qua Giang Triết, trong lòng rất là bất mãn. Chỉ một động tác như vậy, Giang tổng giám đốc vĩ đại liền buông đao đầu hàng. " Được, được, toàn bộ liền tới đây." Trước mặt Lục Không Cách tức giận đến xanh mặt, Hàm răng cũng khanh khách vang dội, nhiều ngày như vậy khó khăn lắm cô mới có cơ hội ở cùng Giang Triết, không nghĩ tới lại có nhiều người như vậy làm kì đà cản mũi, càng đáng giận hơn là Giang Thiến Nhi cũng ở đây. Nhưng là vãn phải làm bộ dáng cẩu thả nói: " Thiến Nhi, em cùng bạn học tới đây đi, đông người mới vui mà." Giang Thiến Nhi khẽ cau mày,sau đó nhìn Giang Triết. " Anh trên thế giới này, chỉ có một người mới có thể gọi em là Thiến Nhi, đúng không?" Ngụ ý là ngay cả tư cách gọi Thiến Nhi, Lục Không Cách cũng không có. Lục Không cách giận đến nỗi phổi đều muốn nổ tung, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười duyên. " Giang Triết đây là ta thích Giang Thiến Nhi thôi." " Giang Thiến Nhi." Giang Triết nhẹ giọng cải chính. Lục Không Cách xoay người, trong mắt chỉ có ác độc. Đồng học của của Giang Thiến Nhi vốn đang xếp hàng ở phía sau, hiện tại thế nhưng lại được vào phòng bao, mọi người đều hưng phấn không thôi,mà các nữ đồng học càng thêm vui vẻ, họ nằm mơ cũng không nghĩ tới thế nhưng có một ngày được cùng ăn cơm với tổng giám đốc tập đoàn Minh Đế, tình nhân trong mộng của tất cả các cô gái ở thành phố A này. Mọi người giơ ly rượu lên, từng cái một cạn chén với Giang triết. " Này, các cậu làm gì vậy? Muốn đem anh tớ chuốc say sao? " Giang Thiến Nhi giọng thật sâu bất mãn. Giang Triết khóe miệng giơ lên một nụ cười, anh thích Giang Thiến Nhi như vậy, trong lòng chỉ có mình anh. " Thiến Nhi, tửu lượng của anh tốt lắm." Vừa nói anh vừa cùng những nữ sinh kia nhẹ nhàng chạm ly. Những nữ sinh kia dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Giang Thiến Nhi, trời ơi, thanh âm ôn nhu như vậy, cho dù có chìm đắm trong đó mà chết cũng mãn nguyện. Lục Không Cách cũng giơ ly rượu lên. " Giang Triết, em mời anh một ly." Cô vừa muốn đi tới trước mặt Giang Triết, Giang Thiến Nhi ngồi bên cạnh Giang Triết chợt đứng lên, Lục Không Cách không có phòng bị, Ly rượu trên tay mất thăng bằng, toàn bộ đổ lên người Giang Thiến Nhi. Mọi người toàn bộ ngây dại, Giang Triết sắc mặt âm trầm dọa người, anh thậm chí không nhìn Lục Không Cách một cái, chỉ là ôm lấy Giang Thiến Nhi, vội vã đi ra bên ngoài. Lục Không Cách ngây dại, không nghĩ tới chuyện sẽ biến thành như vậy.