"Cậu… Bối Nhi chết tiệt! Của người ta nhưng là đồ thật nhé! Không giống của người nào đó, ai biết bên trong có bơm thêm thứ gì không nữa! Đàn ông sờ đến chỉ sợ thấy ghê tay thôi!" Chu Nhân cũng không chút yếu thế, châm chọc nói…"Cậu nói ai bơm thêm?!" Tát Bối Nhi nhảy dựng lên, hét lớn."Nói cậu đấy, sao nào? Có bản lĩnh thì đi xét nghiệm kiểm chứng đi?""Kiểm chứng thì kiểm chứng! Mình sợ cậu chắc?!" Hai người bắt đầu cãi nhau ầm ĩ. Lãnh Tử Tình ngồi yên một bên, không can ngăn cũng không cổ vũ. Cô đã quá quen với tình trạng khi hai người này ở gần nhau. Các cô ấy giống hệt như đôi vợ chồng mới cưới, đầu giường cãi vã, cuối giường làm hòa! Không có lần nào gặp nhau là không ồn ào! Đột nhiên, có giọng nói đàn ông ở phía sau vang lên: "Tiểu Tuyết, các bạn của em đều đến đông đủ rồi à?"Chu Nhân và Tát Bối Nhi lập tức đều ngưng bặt, cả hai cùng quay lại dịu dàng nhìn người đang đi tới. Khả năng thay đổi nét mặt trong nháy mắt của bọn họ đã lên đến mức điêu luyện! Người đàn ông này ước chừng khoảng trên dưới năm mươi tuổi, mái tóc dường như còn có vài sợi bạc, ẩn hiện không rõ lắm. Trang phục nhàn nhã, gương mặt bình thản, nhìn qua đã biết là người thành đạt. Quách Oánh Tuyết đứng dậy, gật đầu cười nói: "A Hàng à! Tới đây nào, em giới thiệu một chút."Người đàn ông lập tức ngăn cô lại, ánh mắt nhanh chóng lướt nhìn ba người còn lại, mỉm cười rồi nói: "Không cần, để anh thử đoán xem nào." Vì vậy, ánh mắt sắc bén của ông ta đầu tiên nhìn về phía Chu Nhân, sau đó nói với sự hiểu biết: "Vị này chắc chắn là Chu Nhân, Chu đại tiểu thư, con gái rượu của Chu đại phú thương!" Tầm mắt chuyển sang người Tát Bối Nhi, thân thiết nói: "Vị này là con gái duy nhất của ông trùm ngành công nghiệp mỹ phẩm, Tát Bối Nhi tiểu thư!" Cuối cùng, ông nhìn về phía Lãnh Tử Tình, cười nói: "Còn vị này chính là con gái yêu của Lãnh Huyền Thiên, người đứng đầu trong lĩnh vực ẩm thực, tiểu thư Lãnh Tử Tình!""Ha ha, ngài thật sự có đôi mắt rất tinh tường! Xin hỏi, ngài là…?" Chu Nhân cười vô cùng quyến rũ, ánh mắt còn không quên phóng điện. Theo quan điểm của cô, chỉ cần là đàn ông thành đạt, không cần biết tuổi tác thế nào, già trẻ cô đều không tha. Dáng vẻ cô lúc này phải nói là mê hồn."Ha ha!" Người đàn ông cười, nhưng lại có chút ngại ngùng, không nói lời nào, chỉ nhìn về phía Quách Oánh Tuyết. Quách Oánh Tuyết cười khẽ: "Đây chính là người mình thường xuyên nhắc đến với các cậu, A Hàng, Trần Hàng, bạn trai của mình. Cũng chính là chủ của câu lạc bộ này!"Một câu làm cho cả ba người mở to mắt nhìn chằm chằm. Lãnh Tử Tình kinh ngạc! Trời đất! Người đàn ông Tuyết Nhi thường xuyên nói tới chính là ông ta?! Già như vậy sao?! Tất cả các cô đều nghĩ rằng đó là một người vô cùng hoàn mỹ chứ!"Được rồi, A Hàng! Anh bận cứ đi đi, không cần tiếp đón bọn em. Một lát nữa em sẽ qua chỗ anh!" Quách Oánh Tuyết nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cánh tay của Trần Hàng, cả cơ thể thon thả dường như dán chặt lên người ông ta. Trần Hàng mỉm cười, dặn dò cô nhất định phải để cho ba chị em gái được vui chơi thật thoải mái. Sau đó, ghé sát vào tai cô nói gì đó, chỉ thấy khuôn mặt Quách Oánh Tuyết đỏ hồng, ông ta ánh mắt đầy hàm ý, rời khỏi. Trần Hàng vừa đi, Chu Nhân liền mất kiên nhẫn, hỏi: "Tuyết Nhi, sao lại như vậy?! Ông ta chính là A Hàng mà cậu nói tới? Sao lại nhiều tuổi như vậy chứ? Mình thấy ông ta phải đáng tuổi cha cậu ý chứ!"Tát Bối Nhi cũng chế giễu nói: "Tuyết Nhi, đừng nói với bọn mình là cậu nhắm đến gia sản của người ta nhé, xì, lấy điều kiện của cậu mà nói thì không đến mức như vậy đi!"Lãnh Tử Tình chỉ im lặng chờ đợi Quách Oánh Tuyết trả lời. Quách Oánh Tuyết thản nhiên mỉm cười: "Cậu đoán đúng rồi! Mình là tình nhân của anh ấy. Anh ấy đã có vợ, có con. Sao nào? Các cậu đang thấy hâm mộ hay là ghen tị thế?"Lãnh Tử Tình không khỏi lắc đầu. Thế giới này bởi vì có những người phụ nữ như vậy mới khiến cho các gia đình không yên. Người phụ nữ xuất sắc như thế đi quyến rũ một người đàn ông lớn hơn mình hàng chục tuổi, sao lại có thể không thành công? Cô chắc chắn một trăm phần trăm Tuyết Nhi không có chút tình cảm chân thành nào!