365 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu
Chương 182 : Cô ra giá được bao nhiêu?
- Cho mình xem với!
Từ Văn Văn giật lấy di động của Lâm Hân rồi chép miệng:
- Mới ngo ngoe mà bước đệm lăng xê scandal cao thật đó, dính vào ngay nam thần luôn! Tiểu Tịch, cậu bảo nam thần chôn vùi sự nghiệp của cô ta luôn đi!
- Không đến mức đó chứ.
Diệp Tiểu Tịch cong môi:
- Nhiều người muốn tạo scandal với Long Mộ Thần lắm, chẳng lẽ mình phải bảo Long Mộ Thần nghiền chết hết những người đó à?
- Đúng vậy, qua một khoảng thời gian nữa thì mọi người sẽ quên đi thôi, không cần lăng xê giúp cô ta.
Lâm Hân đồng tình.
- Mình chỉ nói vậy thôi.
Từ Văn Văn thè lưỡi.
Diệp Tiểu Tịch không đặt chuyện này trong lòng nhưng cô không ngờ rằng cô lại gặp Ngải Tư Tư nhanh như thế. Đã thế còn là cô ta chủ động tìm gặp cô nữa chứ.
Diệp Tiểu Tịch đã đồng ý tiếp tục làm thư ký của Long Mộ Thần, cô hiểu rõ việc đảm nhiệm vị trí thư ký này cũng chỉ là bức bình phong thôi, Long Mộ Thần đang giúp cô hiểu rõ những chuyện trong Long thị hơn đó mà.
Sáng sớm, Diệp Tiểu Tịch chưa kịp đi vào cao ốc Long thị thì Ngải Tư Tư đã chặn trước mặt cô rồi.
- Cô chính là bạn gái của Long Mộ Thần à?
Ngải Tư Tư đứng trên cao cúi mắt nhìn cô, thần sắc toát lên sự ngạo mạn:
- Cô đừng có chối, tôi đã điều tra chuyện giữa hai người rồi!
Diệp Tiểu Tịch nhìn cô ta bằng thái độ cảnh giác:
- Cô là ai?
Cô không quá để ý đến giới showbiz, cộng thêm Ngải Tư Tư đang đeo kính mát và đeo khẩu trang che kín mặt nên Diệp Tiểu Tịch không nhìn ra cô ta là ai.
- Là tôi.
Ngải Tư Tư kéo kính mắt xuống rồi nhanh chóng đeo lên ngay.
Diệp Tiểu Tịch lắc đầu tỏ vẻ mù tịt:
- Không quen biết.
Ngải Tư Tư cực kỳ tức giận, cô ta tháo kính mắt và khẩu tranh ra rồi nói bằng giọng không thể tin được:
- Sao cô lại không biết tôi chứ? Tôi đang rất hot cơ mà!
- Nhưng tôi không biết cô là ai cả.
Diệp Tiểu Tịch càng khó hiểu hơn, sau đó cô túm lấy một người qua đường hỏi:
- Cậu biết cô ta không?
Ngải Tư Tư hét lên một tiếng rồi đeo khẩu trang cùng kính mắt vào.
- Không nhận ra.
Người qua đường lắc đầu rời đi.
Ngải Tư Tư sầm mặt, cô ta trừng mắt căm tức nhìn Diệp Tiểu Tịch. Cô ả không tin Diệp Tiểu Tịch chẳng nhận ra mình mà chỉ cố tình làm nhục mình thôi!
- Rốt cuộc thì cô là ai?
Diệp Tiểu Tịch hỏi lại, dù cách một cái kính mắt nhưng cô vẫn nhận ra thái độ thù địch của kẻ đối diện.
- Tôi là Ngải Tư Tư!
Ngải Tư Tư tức đến nghiến răng:
- Giờ cô đã biết chưa?
Diệp Tiểu Tịch nhíu mày, đây chẳng phải là cô nàng diễn đơ mà Từ Văn Văn đã nhắc đến à? Nhưng Ngải Tư Tư tìm cô để làm gì?
- Dường như chúng ta đâu có quen nhau nhỉ? Cô tìm tôi có việc gì?
Diệp Tiểu Tịch hỏi.
- Tôi muốn nói chuyện với cô.
Ngải Tư Tư cười đắc ý.
- Xin lỗi, không rảnh.
Diệp Tiểu Tịch đi lướt qua người cô ta một cách lãnh đạm.
- Cô…!
Ngải Tư Tư tức chết đến nơi rồi, vì sao Diệp Tiểu Tịch không hỏi gì đã đi ngay thế này? Cô ta vội đuổi theo sau:
- Liên quan đến chuyện của Long Mộ Thần! Chẳng lẽ cô không đọc tin tức showbiz gần đây à? Cô không hoài nghi quan hệ giữa tôi và Long Mộ Thần ư?
Diệp Tiểu Tịch dừng bước, cô nhìn chằm chằm Ngải Tư Tư đang tỏ vẻ dương dương đắc ý.
- Không quan tâm, cô hài lòng chưa?
Diệp Tiểu Tịch phun ra một câu rồi quay đi.
Ngải Tư Tư tái mặt, Diệp Tiểu Tịch có phải là bạn gái Long Mộ Thần thật không vậy? Làm gì có người nào chẳng quan tâm đến chuyện xấu của bạn trai mình chứ? Nhất định là Diệp Tiểu Tịch đang trêu đùa cô ta!
Nghĩ đến đây, Ngải Tư Tư càng thêm tức giận, cô ả đuổi theo nói:
- Tôi là em họ của Long Mộ Thần!
Diệp Tiểu Tịch ngạc nhiên dừng bước, cô thực sự rất khiếp sợ.
Ngải Tư Tư là em họ của Long Mộ Thần à? Nói cách khác, cô gái này là em họ của cô?
- Giờ chúng ta có thể nói chuyện được rồi chứ?
Đáy mắt Ngải Tư Tư lóe lên tia sáng đắc ý không thể che giấu.
Diệp Tiểu Tịch cực kỳ đồng tình với nhận xét của Từ Văn Văn, kỹ thuật diễn xuất của Ngải Tư Tư quá nát, thậm chí còn không thể che giấu cảm xúc của chính mình.
- Được.
Cô đồng ý, nhưng không phải vì muốn nói về chuyện của Long Mộ Thần. Cô chỉ muốn tìm hiểu xem cô em họ Ngải Tư Tư này là loại người thế nào thôi.
Ngải Tư Tư đảo mắt nhìn sang một góc hẻo lánh gần đó với vẻ đắc ý, nơi ấy có một người đang đứng chụp ảnh của cả hai.
Hai người đi đến quán cà phê gần tòa nhà. Sau khi ngồi xuống thì Ngải Tư Tư tháo hết kính mắt và khẩu trang ra.
- Cô nói cô là em họ Long Mộ Thần à?
Diệp Tiểu Tịch nhìn cô ta, cô chẳng cảm nhận được chút xíu cảm giác thân thiết ruột thịt nào mà chỉ toàn là xa lạ. Hơn nữa, cô còn cảm nhận được thái độ thù địch của Ngải Tư Tư dành cho mình nữa.
- Đúng vậy.
Ngải Tư Tư trả lời:
- Mẹ tôi là em gái của mè anh ấy, Long Mộ Thần không nói cho cô biết à?
Diệp Tiểu Tịch giật mình, thì ra là con gái nuôi nhà họ Kiều. Nhưng đúng là Long Mộ Thần không nói cho cô biết về chuyện của Ngải Tư Tư.
Thấy cô im lặng, Ngải Tư Tư lại càng đắc ý:
- Phải rồi, đây là chuyện nhà chúng tôi, sao anh ấy lại nói cho người ngoài biết được?
Diệp Tiểu Tịch nhướn mày, sao cô có cảm giác Ngải Tư Tư mang thái độ như thể đang gặp mặt tình địch vậy? Cô đang hiểu lầm hay là Ngải Tư Tư có ý đồ khác với Long Mộ Thần đây?
Cô không khỏi lắc đầu, muốn đuổi hết mấy suy nghĩ hoang đường này đi ngay.
- Tình cảm giữa tôi và Long Mộ Thần rất tốt.
Ngải Tư Tư bắt đầu ba hoa:
- Khi còn bé chúng tôi đã gặp nhau, lúc đó anh ấy đã chăm sóc cho tôi rất tận tâm…
- Anh trai chăm sóc em gái là chuyện nên làm mà?
Diệp Tiểu Tịch cắt ngang lời cô ta:
- Xin lỗi, tôi còn việc phải làm, nếu cô không có chuyện gì để nói thì tôi đi đây.
Ngải Tư Tư thấy cô nghe mỗi nhạc điệu mà chẳng chịu tìm hiểu chương trình, thì ức chế y như đấm vào không khí vậy.
Cô ta quát lên:
- Diệp Tiểu Tịch, cô không muốn đối diện với sự thật!
- Đối mặt với sự thật gì?
Ánh mắt Diệp Tiểu Tịch trở nên lạnh lẽo. Cho dù Ngải Tư Tư là chị em ruột thịt của cô thì cô cũng chẳng thích loại người này, huống chi thật ra giữa hai người chẳng có tí quan hệ nào cả!
- Tôi nói cho cô biết! Tôi và Long Mộ Thần không phải anh em họ ruột thịt gì cả!
Ngải Tư Tư rống lên.
- … Cho nên?
Diệp Tiểu Tịch nhìn cô ả đầy mỉa mai:
- Cô muốn nói gì, định nói hai người yêu nhau hay là nói anh ấy đang yêu cô?
- Cô…
Ngải Tư Tư tức nghẹn họng, vì sao Diệp Tiểu Tịch lại không cảm thấy bất ngờ và chẳng quan tâm mảy may gì thế này?
Diệp Tiểu Tịch tiếp tục cất giọng lạnh lùng:
- Để tôi đoán nhé, sau đó cô sẽ nói tôi không xứng với Long Mộ Thân rồi ép tôi rời xa anh ấy đúng chứ? Cô định ký chi phiếu bao nhiêu tiền cho tôi đây?
- Quả nhiên là cô vì tiền!
Đáy mắt Ngải Tư Tư ánh lên vẻ khinh miệt.
- Không quan trọng việc tôi vì cái gì, quan trọng là cô ra giá được bao nhiêu đây?
Diệp Tiểu Tịch thong dong hỏi lại.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
116 chương
159 chương
47 chương
58 chương
22 chương