19

Chương 6 : Lima

“Cô biết là tôi không thể nào chạm vào kẻ khác được, nên nếu có ai đó muốn gây bất lợi cho cô thì tôi không thể ngăn hắn lại” Oryl, với vẻ khó chịu thường thấy, anh gắt gỏng với Rix. “Sao cậu ấy lại muốn gây bất lợi cho tôi chứ, Healer?” Rix không để tâm đến lời can ngăn của anh. “Một cô gái 17 tuổi mời một chàng trai 20 tuổi về nhà riêng trong khi không có ai ở nhà là một sự ngu xuẩn!” anh nghiến răng. “Những cuốn thánh kinh của anh nói thế à?” Rix nhìn vào đôi mắt màu xanh lục. Anh không nói, lặng lẽ dùng phép dịch chuyển tức thời biến mất khỏi căn phòng. Năm thứ 12 của Oryl tại trần gian, mọi chuyện chẳng khá hơn. Rix chải lại mái tóc của mình. Cô thoa nhẹ lên môi chút son cô mới mua. Chàng trai sắp đến là một hot boy ở trường đại học, cô quen anh ba tuần trước tại một quán bar. Không như những gã ăn chơi khác, anh tỏ ra là một người lịch sự, có cung cách và hoàn toàn dễ mến. Anh khen cô là cô xinh đẹp, và trông cô thực sự dễ thương. Không có chàng trai nào khen Rix dễ thương, hầu như họ không khen Rix. Nhưng anh lại nói ra những điều ấy thật tuyệt vời, chẳng nghi ngờ gì rằng anh đã nói những điều ấy rất thật tâm. Lần đầu tiên trái tim Rix biết rung động. Cô nghĩ rằng cô thực sự thích anh, riêng ý nghĩ này thôi đã khiến cô hồi hộp muốn chết được. Cô có thể nói cho anh biết điều đó hay không? Tiếng chuông cửa. Rix chạy ào ra. Mái tóc đen, áo màu tối, nụ cười sáng bừng. “Chào thiên thần” anh thốt lên. Cô thích nghĩ rằng có thể anh đã chờ rất lâu để được nhìn thấy cô trong buổi tối ngày hôm nay. Trông anh thật đẹp trai, cô phải nói với anh điều đó. “Anh trông thật tuyệt, Lima” cô không giấu nổi sự hồi hộp trong giọng nói. Anh hỏi cô trước khi bước qua cánh cửa, cô nhìn cái cách anh ngồi xuống ghế bành, thực sự trông rất thoải mái. Cô hỏi anh muốn uống gì, anh buột miệng kêu lên “Soda”. “Em không có Soda, anh uống nước lọc nhé” cô tươi cười. “À, ừ, đương nhiên, anh có thói quen gọi nước lọc là soda, anh xin lỗi” cô thấy vẻ e ngại của anh khá hấp dẫn. Cô chẳng thể đợi được mà muốn ngồi nói chuyện với anh ngay. “Không có ai ở nhà đúng không?” anh hỏi một cách vô tư. “Vâng, mẹ em đã đi vắng”. Cô nghĩ đến Oryl, rồi lại bỏ anh ta ra khỏi đầu. Cô nhìn ngắm cái cách Lima uống nước, cả cái cử chỉ đặt cốc nước chầm chậm xuống bàn. Anh quả là một chàng hoàng tử với cung cách lịch sự tuyệt đối như vậy. Rix nhìn anh với ánh mắt ấm áp nhất có thể, cô hy vọng anh cảm thấy thoải mái vì cô muốn được nói chuyện với anh lập tức. Cô đã luôn mong ước có một người bạn, một người mà cô có thể nói rất nhiều, rất nhiều điều mà từ lâu cô muốn nói. “Lima, anh có biết là…” cô khởi đầu dè dặt. “Em thực sự chắc chắn là tối nay sẽ không có ai làm phiền chúng ta chứ?” anh nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô “Em biết đấy, lâu lắm rồi anh mới có thể tìm được một mối tâm giao nào như em…” Cái chữ “mối tâm giao” khiến Rix đỏ bừng mặt. Cô gật đầu vội vã “Vâng, em chắc chứ, chẳng có ai có thể đến tìm gặp em hoặc mẹ em vào cái giờ này…” Anh gật đầu. Anh bắt đầu kéo mái đầu cô dựa vào bờ vai săn chắc của anh, Rix cảm thấy trái tim mình muốn nổ hẳn ra. “Lima, anh có biết rằng em là…” “Rix, anh thấy đói quá, chúng mình nấu cái gì đó ăn đi, buổi tối còn dông dài mà” giọng anh mượt như nhung. Rix không bị quá ám ảnh bởi suy nghĩ rằng anh là một kẻ phàm ăn uống thực thụ, ai mà chẳng đói trong những thời điểm thế này chứ. Nhưng nếu cô không nhầm và hình như cô không bao giờ nhầm lẫn thì tủ lạnh nhà cô không có đồ ăn. “Ừm, vậy thì để em đi xem tủ lạnh nhà em còn cái gì có thể ăn được…” cô rời khỏi vòng tay của anh, bước về phía nhà bếp. Cô miễn cưỡng mở tủ lạnh, trống trơn, chỉ còn chai rượu mạnh của mẹ cô chưa mở. Cô thở dài, nghĩ xem liệu những lúc như thế này có thể hạ cố mà nhờ vả Oryl mua cho cô vài thứ đồ ăn được hay chăng… “Rượu ư?” tiếng Liam đột ngột cất sau lưng cô, khiến Rix giật nảy người. Cô quay lại, anh đứng sát gần cô, gương mặt nhìn đăm đăm vào chai rượu. “Tuyệt thật đấy Rix” anh nói hồ hởi và vỗ nhẹ vào mông cô trước khi với tay ra nhấc chai rượu ra khỏi. Rix cố gắng nghĩ rằng sự thân thiện cô của đã khuyến khích anh theo một chiều hướng hơi khác so với những dự định ban đầu. “Anh không biết là em lại có sở thích thú vị thế này, anh luôn thích những cô gái “táo bạo” như em” Lima nháy mắt khi anh mở chai rượu. “Em không táo bạo Lima, em…” cô thốt lên. “Anh nghĩ rượu là ok rồi, sao chúng ta không nghĩ đến việc nhâm nhi chai rượu này trong căn phòng nhỏ ấm áp của em nhỉ, anh có biết bao nhiêu điều để tâm sự đây” giọng anh gần như chỉ còn là những lời thì thầm. Cô gật đầu, mở cửa cho anh bước vào phòng cô. Anh trầm trồ khi quang cảnh căn phòng cô gọn ghẽ hơn anh nghĩ. Gọn ghẽ, một tính từ mang tính giảm nhẹ so với từ “trống rỗng” mà Oryl hay dùng. Cô ngồi trên giường cùng với anh, cố bắt anh vào mạch chuyện, nhưng hơi men làm cho anh gần như là thiếu kiểm soát trong lời nói. Từng phút đồng hồ qua đi mà anh chỉ nói mãi về việc gia đình anh giàu có ra sao và con gái đeo đuổi anh nhiều đến mức nào. Rix rất nhanh chán ngán với những câu nói ngớ ngẩn của anh. “Lima, em nghĩ là đã muộn…” Lời cô bị cắt đứt bởi nụ hôn đột ngột của Lima. Cô đã hôn rất nhiều, hầu hết các nụ hôn đó đều cùng một kiểu như nụ hôn này: bất ngờ, gợi hứng và mạnh bạo. Nụ hôn này tệ hơn vì nó cẩu thả và mùi rượu từ miệng của anh quá nồng nặc. Rix cố gắng đẩy Lima ra khỏi cơ thể mình. “Em mệt rồi Lima…” Lập tức cô thấy một bàn tay lạnh ngắt chạm thô bạo vào ngực mình. Cô giãy lên kinh hoàng “Anh đùa quá trớn rồi đấy!” “Anh yêu em” Lima kêu lên. Rix cảm thấy khó chịu với lối tỏ tình này. “Buông tôi ra!!!” Rix gào lên khi nhận ra anh ta đang cố tình cởi quần áo của cô. Cô cố dùng hai cẳng tay gầy gò của mình để đẩy gương mặt đỏ gay của hắn ra càng xa càng tốt nhưng chỉ vô vọng. Mình sắp bị cưỡng hiếp, cô kinh hoảng nhận ra tình hình. Hai tay cô bị khóa chặt lại, Liam gầm gữ trong cổ họng những gì cô không nghe thấy. Cô gào lên khi nhận thấy hắn đang cố cởi áo lót của cô. “KHÔNG!!!!” cô cắn chặt răng. Cô húc đầu vào trán hắn. “Con ranh con này!” hắn gầm lên, rồi lấy tay giật lấy quần lót của cô. Rix khóc khi cô không có cách nào thoát được khỏi hai cánh tay như sắt thép của hắn. Oryl hiện ra trong phòng với vẻ ngạc nhiên ban đầu rất nhanh chuyển thành giận dữ. Cô nhìn về phía anh, kinh hoàng nhận ra rằng cái cảnh cô bị cưỡng hiếp sẽ được anh nhìn thấy từ đầu đến cuối. Anh ta sẽ nhìn cô như thế này mà không thể làm được điều gì, và cô cũng không thể kêu cứu. Đôi mắt xanh lục hằn lên những tia màu máu, hai tay nắm chặt. Oryl giận Rix hơn là giận thằng khốn đang giở trò đồi bại trước mặt anh. “Rix, đừng bỏ cuộc!” anh gầm lên “Chống lại hắn đi, đạp vào háng hắn, cắn hắn, đừng bỏ cuộc!!!” Rix không kịp ngạc nhiên, cô khóc lóc dữ dội và hai tay cô đột trở lên điên loạn. Cô co chân lên, nhưng hắn quá khỏe. “Rix! CỐ LÊN!” giọng Oryl thúc giục “HÃY NGHĨ RẰNG CÔ SẼ GIẾT HẮN” Rix gào lên một tiếng rồi cô ngoi lên cắn mạnh vào tai Lima. Thằng này rú lên một tiếng đau đớn và trong giây phút đó hắn buông cô ra. Rix vùng dậy với tay lấy cái đèn ngủ giáng vào đầu hắn. Cú đánh lệch tâm nhưng cũng khiến tên yêu râu xanh ngất đi ngay lập tức. Rix đứng trần truồng trong phòng nhìn cái đống trước mặt mà cô đã gây ra: quần áo, chai rượu vỡ và chiếc đèn trên tay. Và Oryl… Cô lập tức, không thèm mặc lại trang phục, kéo tên khốn đó ra khỏi phòng, rồi ra khỏi nhà cô, khóa cửa lại. Cô run rẩy đặt cánh tay lên nắm đấm cửa, chờ đợi những giọt nước mắt. Nhưng những giọt nước mắt không đến, cô cần những con dao lam… Cô để chúng ở đâu mới được chứ? Đã từ lâu lắm rồi cô có dùng đến nó nữa đâu cơ chứ… Oryl ngăn bàn tay run rẩy của cô lại “Đừng, Rix”. Cô khều khào trong tiếng nấc “Tôi không quan tâm Oryl, tôi cần nó, tôi cần nó….” “Cô không cần nó, Rix” “Buông ra!” Rix giằng cổ tay ra khỏi bàn tay anh. Nhưng anh đã ôm chặt lấy thân thể trần trụi của cô. Cơn đau đến như nó phải đến, nó khiến toàn cơ thể cô chấn động dữ dội trong vòng tay xa lạ của Oryl. “Tôi muốn chết, tôi muốn chết….” cô nói trong những giọt nước mắt. “Không đâu, cô không muốn đâu” Oryl nói lạnh lùng, anh bế cô trên tay, người cô luôn quá nhẹ. Rix gục mặt trong hai lòng bàn tay và để anh tắm cho cô. Cô biết khi mẹ về, cơn thịnh nộ khác sẽ chờ đợi cô mà không có gì thay đổi được.