(12cs) Trọn Đời
Chương 83
3 NĂM SAU
- Cô Thiên Mẫn chuẩn bị xong chưa vậy ? - Thiên Bình nôn nóng hỏi , cô thầm nghĩ , chả lẽ làm cô dâu mà chậm chạo thế ư , haizzzz chỉ khổ đám học sinh này thôi mà .
- Đây sắp xong rồi nè ! - Cô vội vàng đáp lại , giọng có đôi phần lúng túng .
- Chị dâu nhanh lên coi , sắp đến giờ làm lễ rồi đấy ! - Lam hối thúc , chưa chi đã đổi cách xưng hô rồi .
- Mấy đứa đừng có vội vàng , cô cưới chứ có phải mấy đứa đâu ? - Cô Thiên Mẫn giờ đang rất bối rối, lần đầu lên xe hoa mà cứ thúc giục thế này , khổ chết cô mất .
- Cô không nhanh là thầy Xà Phu đi mất đấy ! - Giải dọa
- Em đùa vừa phải thôi , con rắn đó thử đi xem , tối cô cho biết tay ! - Thiên Mẫn nói , mọi người trong phòng đang cười đùa thì ở bên ngoài có tiếng gõ cửa " Cốc ! Cốc ! " và ngay sau tiếng gõ cửa là 1 câu hỏi :
- Thiên Mẫn , em xong chưa ?
- Em xong rồi , anh ra trước đi , có lũ nhỏ hộ tống em rồi ! - Thiên Mẫn đáp trả lại chú rể đang đứng ở bên ngoài .
Xà Phu sau khi nghe xong thì vội vội vàng vàng chạy ngay ra lễ đường để chuẩn bị . Xà Phu vừa đi khỏi thì đúng lúc Thiên Mẫn vừa bước ta khỏi phòng chuẩn bị và bắt đầu đứng trước cửa lễ đường . Các sao nữ và Lam thì nhanh chân vào lễ đường và ngồi cùng các sao nam .
Từ cửa lễ đường bước vào , Thiên Mẫn khoác tay ba của cô ấy rồi cùng nhau bước vào lễ đường . Cô Thiên Mẫn giờ đẹp như tiên giáng trần khiến cho Xà Phu có chút ngây người . Thiên Mẫn và cha của cô đã bước đến chỗ Xà Phu , ba của Thiên Mẫn đưa đứa con gái mình cho Xà Phu , ông như giao cả thế giới nhỏ bé của mình vào tay người xa lạ khiến ông có chút buồn :
- Con gái ta trao cho cháu , hàng ta giao sẽ không trả về nơi sản xuất đâu nhé !
- Ba nói hay ghê ! - Thiên Mẫn liếc mắt nhìn ba của mình tỏ vẻ giận dỗi .
- Dạ con sẽ không trả lại đâu , con sẽ giữ cô ấy thật chặt bên mình ! - Xà Phu khẳng định .
Bố Thiên Mẫn gật đầu đắc ý rồi bước xuống chỗ ngồi cùng bà xã của mình . Hai người họ bắt đầu làm lễ , cha sứ giọng nói dõng dạc :
- Thiên Mẫn , con có đồng ý cùng Xà Phu............
- Con đồng ý ! - Thiên Mẫn hạnh phúc nhìn Xà Phu
- Xà Phu , con...... .. ..... - Giọng cha sứ lại dõng dạc nói
- Con đồng ý ! - Xà Phu sung sướng nhìn Thiên Mẫn
- Hai con hãy đeo nhẫn cho nhau !
Xà Phu lấy chiếc nhẫn ra rồi đeo lên tay của Thiên Mẫn , Thiên Mẫn cũng lấy nhẫn rồi đeo cho Xà Phu . Hai người vừa đeo nhẫn xong thì cha sứ tuyến bố :
- Ta tuyên bố 2 con là vợ chồng !
Mọi người hò reo cổ vũ , Xà Phu thì cầm tay Thiên Mẫn rồi kéo 1 phát về phía mình rồi trao cho cô 1 nụ hôn nồng cháy , cả lễ đường hò reo mạnh mẽ hơn .
Và giờ là phần tung hoa , mọi người con gái chưa lấy chồng đều bước vào chuẩn bị tư thế sẵn sàng , Yết nhìn Xử thấy cô chả có hứng thú gì với cái trò này nhưng vẫn khuyến khích cô tham gia cùng mọi người cho vui :
- Em vào đó đỡ hoa đi !
- Thôi , bon chen mệt lắm , chắc gì hoa đã rơi vào tay em ! - Xử thở dài nói
- Cứ thử đi ! Biết đâu được - Yết nói , ánh mắt có chút nham hiểm nhìn cô , Xử khẽ rùng mình xong cũng lững thững đứng đằng sau mọi người .
Thiên Mẫn bắt đầu tung hoa , Xử cứ dơ tay ra nhưng chẳng buồn đỡ , cô quay sang nói với Yết như để chứng tỏ mình đã đúng :
- Đấy anh thấy không , làm sao mà hoa đến tay em được !
Xử vừa dứt lời thì bó hoa của Thiên Mẫn đã nằm gọn trong tay của Xử khiến cô cũng rất ngạc nhiên , mọi người thì hướng ánh mắt ghen tị về phía cô , Mã đi đến , đập vai nói :
- Cậu may mắn ha !
- Đúng thật luôn , mình có định đỡ đâu , nó tự rơi vào tay mình chứ ! - Xử ngây Ngô trả lời .
- Vậy bọn này chờ đám cưới của cậu với Yết nhá ! - Bảo nói
- Bảo nói sai rồi , phải là đám cưới của tất cả tụi mình , chúng ta tổ chức chung mà ! - Ngư nói xong cả bọn đồng ý gật đầu lia lịa .
___________________________
Con au sẽ không kể về đám cưới của các sao nữa nha tại đám cưới rồi kể đám cưới tiếp thì nó nhạt quá , nên ra quyết định bỏ qua, mấy nàng muốn ngoại truyện không nào 😁 ta đã lên 1 ngoại chuyện xàm xí và nhảm nhí để các nàng đọc rồi , không hay cũng đừng gạch đá ta nhé , ta sợ gạch đủ để ta xây nhà lầu mất . Hic
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
35 chương
43 chương
15 chương
82 chương
34 chương
22 chương
86 chương