(12cs) Trọn Đời
Chương 70
Tại 1 căn biệt thự lớn , 1 người đàn ông đang tức giận , liên tiếp chửi bới người con trai trước mặt :
- Mày bị điên à ? Tại sao mày lại cứu nó ?
- Con cứu học trò của mình là bị điên sao bố ! - Người con phản bác
- Đáng lẽ ra tao không nên giao việc này cho mày , thằng con vô dụng ! - Ông bố nói , trên gương mặt hiện lên sự phẫn uất
- Đúng rồi , tôi vô dụng , tôi vô dụng mới nghe những gì ông sắp đặt . - Xà Phu bực bội nói
- Mày biến đi , từ giờ tao với mày không có bố con gì hết ! - Bố Xà Phu bực mình đuổi anh đi .
Xà Phu nghe thấy vậy cười nhạt bước đi , trước khi đi anh nói 1 câu làm cho ông phải suy nghĩ :
- Từ lúc mẹ mất , bố thật sự đã thay đổi rồi !
Xà Phu nhanh chóng rời khỏi ngôi nhà u tối này , anh lặng lẽ bước ra khỏi căn biệt thự . Ở ngoài căn biệt thự , Thiên Mẫn đã đứng ở đó chờ anh , trên gương mặt cô giờ hiện lên đầy nét lo lắng . Xà Phu chỉ biết mỉm cười để mong cô yên tâm , sau cái vụ tai nạn của Yết , anh biết mình không nên theo đuổi 1 thứ không thuộc về mình . Anh sẽ cố gắng quên đi Xử Nữ và bắt đầu cuộc sống mới với Thiên Mẫn - người con gái luôn bên anh lúc khó khăn . Bọn họ cùng nhau dời đi , dời xa sự hận thù , toan tính , thời xa thế giới u tối này và bắt đầu xây dựng lại cuộc đời .
Bố Xà Phu đứng ở trên nhùn xuống dưới hai người họ , ông chỉ biết nhìn 2 người họ dời đi , trên gương mặt hiện lên những giọt nước mắt , chỉ vì trả thù mà ông đã mất đi người con trai của mình , nhưng giờ ông không thể quay đầu lại , việc ông cần làm bây giờ là làm cho bố của Thiên Yết thân tàn mà dại .
___________________________
Ở bệnh viện , Yết vẫn đang nằm im trên giường bệnh , bố mẹ anh chỉ biết nhìn anh mà lo lắng , Xử thấy 2 người họ đã mệt thì cô khuyên :
- 2 bác cứ về đi , Yết cứ để cháu lo cho .
- Cháu cũng mệt rồi , thôi về nghỉ ngơi đi , 2 bác ở lại được mà ! - Bố Yết nói
- Nhưng mà cháu muốn ở lại với cậu ý , cháu muốn chăm sóc cho cậu ý để chuộc lại lỗi lầm cháu đã gây ra ! - Xử ngoan cố nói
- Thôi vậy cháu ở lại , 2 bác về trước ! - Mẹ Yết nói rồi kéo chồng mình về , không quên nháy mắt với chồng mình .
Hai người về thì Xử cũng mệt nên cô ngồi cạnh người bệnh và ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết .
Mặt trời nhấp nhô , ánh nắng ban mai đến bên cửa sổ phòng bệnh của Yết , Yết nhẹ nhàng dật dật mí mắt vì ánh sáng , xong sau đó anh mở mắt ra thấy nằng nặng ở cánh tay . Anh nhìn xuống thì thấy 1 cô gái đang ngủ , nhìn cô như 1 thiên thần . Xử có cảm giác ai đó đang nhìn mình nên cô bừng tỉnh dậy , 2 người mắt chạm mắt , nhìn nhau 1 hồi . Xử có cảm giác rất lạ , ánh mắt của Yết dành cho cô đã có gì đó thay đổi , anh nhìn cô như 1 người xa lạ , Xử có cảm giác chẳng lành . Và những gì cô suy đoán đã đúng , Yết nhìn cô xong gương mặt lạnh lùng xuất hiện hỏi :
- Cô là ai ? Sao lại vào phòng tôi ?
Câu hỏi đó như nghìn nhát dao đâm thẳng vào tim cô , anh thật sự không nhớ cô ư , Xử như không tin vào sự thật , cô nhìn anh với ánh mắt mong chờ rằng những điều cô nghĩ chỉ là đìa thôi
- Cậu nói cái gì vậy , mình là Xử Nữ , bạn của cậu đây mà !
- Tôi không quen cô , làm ơn ra khỏi đây đi ! - Yết lạnh lùng xua đuổi
Xử bị Yết đuổi đi ư , chuyện gì đang xảy ra thế này , tại sao lại như vậy chứ , cô chỉ biết nhìn anh , nước mắt đã bắt đầu rơi . Yết nhìn cô có cảm giác lạ thường nhưng anh không để lộ ra ngoài , rồi cứ thế anh im lặng . Xử thấy sự im lặng của Yết , cô thất vọng , ôm mặt chạy ra ngoài khóc nữa nở . Yết thật sự cũng muốn ngăn lại nhưng anh không thể làm vậy với người anh không quen được .
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
35 chương
43 chương
15 chương
82 chương
34 chương
22 chương
86 chương