Xử Nữ mệt mỏi thả mình xuống giường. Mệt quá. Việc bỏ phiếu, gần như tất cả những người đứng đầu hội học sinh, trong đó có cô, đều hiểu rằng khả năng số phiếu 50/50 rất thấp. Không giống như Bảo Bình hay Bạch Dương, những thành viên năm nhất chỉ cần làm công việc của mình, còn những người như cô hay Ma Kết, ngoài việc xử lí việc của mình, còn phải nghĩ cách để cân bằng mối quan hệ giữa hội học sinh và giáo viên.  Thực chất ngôi trường này thối nát hơn những gì người ta nhìn thấy ở vẻ bề ngoài. Học sinh ngoan ngoãn, nói chuyện chuẩn mực, chăm chỉ lễ phép? Vì những kẻ ăn nói thô lỗ, học giỏi nhưng cá biệt đã bị chèn ép đến đuổi học. Học sinh năm động, tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa? Vì việc tổ chức sự kiện là thời gian duy nhất họ được nghỉ ngơi. Học sinh luôn vui vẻ, tích cực tham gia phát biểu, còn điểm thi thì cao ngất? Vì những học sinh đã học đến mức trầm cảm gần như đã chuyển đi hết. Môi trường lành mạnh, cơ sở vật chất tốt? Vì những vụ bắt nạt không những không được xử lí mà còn bị giấu nhẹm đi trước truyền thông. Vậy thì, tại sao nó vẫn giữ được danh hiệu ngôi trường danh giá bậc nhất thành phố, thậm chí là quốc gia? Tại sao học sinh vẫn không kiện nhà trường hay phơi bày bất cứ chuyện gì của nhà trường ra bên ngoài? Thứ nhất, những học sinh nhập học vào trường, không chỉ bắt buộc phải có số điểm thi cao ngất, mà còn phải có gia đình thuộc tầng lớp khá giả trở lên để đảm bảo rằng, những học sinh này được phụ huynh gửi gắm vào trường với mục đích đào tạo nên những người thừa kế đích thực. Thứ hai, hội học sinh được lập ra không phải là để trưng. Hội học sinh là thứ được lập nên nhằm tránh những xung đột giữa học sinh và giáo viên. Nhờ hội học sinh, học sinh trong trường cảm thấy bản thân có tiếng nói hơn, cảm thấy bản thân có người đứng bên, và hi vọng rằng ngày nào đó, hội học sinh sẽ giang tay ra giúp bọn họ thoát khỏi cảnh này. Nói tóm lại, Xử Nữ thừa hiểu rằng rồi sẽ chẳng có ai cứu họ cả, họ sẽ tốt nghiệp rồi trở thành mọt người thừa kế tài năng, nhưng vô cảm, hoặc sẽ trở thành nhân viên của Nguyệt gia, công ti mà ai cũng mong ước được ứng tuyển vào, rồi bị bóc lột đến kiệt quệ. Trở thành học sinh ở ngôi trường này, ngay từ đầu đã là khởi đầu cho sự bào mòn cảm xúc và tâm trí tuổi trẻ rồi. Trở thành những người đứng đầu hội học sinh thì còn càng áp lực hơn thế, ấy vậy mà cô, vẫn chấp nhận hi sinh để đón lấy chức vụ này. Vì người nào đó... ... Ma Kết nhìn chằm chằm vào điện thoại. Hôm nay Xử Nữ không online nhỉ. Anh biết cô đang suy nghĩ rất nhiều, không, đúng hơn là từ ngày trở thành hội phó hội học sinh, Xử Nữ chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về trường. Về sự giáo dục độc tài của họ. Nhưng ít nhất anh mong cô sẽ nói với anh về những trăn trở của cô, hơn là cứ giữ trong mình mãi như vậy.  Dù sao thì cuộc bỏ phiếu cũng sắp diễn ra rồi, và hội học sinh chắc chắn sẽ giải tán nhanh ngay sau đó. Cũng không sao cả, càng bớt cho anh và cô thêm một gánh nặng. Dù sao thì cũng là lỗi của anh khi đã kéo cô vào vụ việc này, đáng ra lúc đó anh chỉ nên một mình làm thành viên hội học sinh thôi.  Ma Kết thở dài thườn thượt. Anh... chẳng thật lòng một tí nào cả... ... Sư Tử cố gắng liên lạc với Thiên Bình. Bọn bắt cóc cũng hay thật, chúng chỉ đơn giản là trói tay chân cô lại bằng băng dính, và không lấy đi bất kì thứ gì trong người cô. Băng dính có thể đơn giản là cắt bằng chìa khóa, điện thoại còn 50% pin và full sóng, chẳng lẽ cái này nằm trong kế hoạch của ông ta? Vậy tức là, bây giờ cô không nên cầu cứu để thoát thân, mà cô nên... [Thiên Bình này, lập tức liên lạc với Lục Thiên Minh đi, bảo nó gửi cậu "thứ mà Sư Tử yêu cầu", rồi xem và bàn bạc nó với Xử Nữ nhé.] "Chà chà, con tỉnh lại khá nhanh đấy." "Còn ông thì đến đây khá chậm đấy." Nguyệt lão gia nhăn mặt. Ông không nghĩ là con bé có thể cởi trói và tỉnh táo lại nhanh đến thế. Và nó đang cầm điện thoại. "Giữ nó lại." Ông chỉ thẳng vào mặt cô, ngay lập tức hai người đàn ông sau lưng cô giữ hai tay cô lại, một tên cầm lấy điện thoại của cô. "Đợi... đợi đã." Cô cố vùng một bên tay ra, với lấy cái điện thoại. "Nếu bây giờ mà tôi không về ăn cơm chẳng phải sẽ rất đáng nghi sao? Ít nhất, hãy để tôi nhắn một tin nhắn cho bạn bè tôi rằng tôi ổn và họ sẽ không tìm kiếm tôi nữa." Sư Tử thương lượng. "Ông biết hội học sinh tài giỏi đến mức nào mà? Vậy thì nếu ông để tôi mất tích như vậy, ông nghĩ sau bao lâu họ sẽ lần ra tôi?" Thấy có vẻ cũng hợp lí, ông gật đầu rồi phẩy tay ngỏ ý để hai tên kia trả điện thoại cho cô và giám sát xem cô nhắn những gì. [Cự Giải, bài toán hôm trước ấy, đáp số là 911 nhé. Nhập thử xem có đúng không. À mà tiện thể thì bài dịch mã morse đợt trước, phải là "help me" chứ không phải "hold me" đâu. Cứ xem lại tín hiệu là biết, có thể check định vị...] "Làm gì mà nhắn dài dòng thế! Gửi đi luôn đi!" Một tên nóng tính giật điện thoại của cô. Được rồi, đặt cược nào. Điện thoại còn 40%, nếu bật định vị gửi tín hiệu liên tục qua máy cậu ta, 3 tiếng nữa máy sẽ hết pin. Đến lúc đó... ...