12 chòm sao và một thời để nhớ

Chương 11 : Bái sư, chia tay và bắt đầu

Chào mina huhuhu....T^T ST: sao bà khóc sướt ma sướt mướt thế? SoN: ôi....dòng suối...à.....sông nước mắt TB: khóc cái gì vậy hả? tg: huhuhu....hai chị em tui cãi nhau chí chóe, kết cục là tui xém nữa hông được viết lách gì nữa luôn TB: thôi đừng khóc, chuyện đâu còn đó, chết đi là hết phiền tg: hở!!! TB: để tui thay thế bà cho, bà chết đi là không phiền nữa! tg: a....ha....ha.....vậy bà chết đi ha, tui vô chuyện đây!!! Tại một căn nhà lớn ở phía Tây của một thị trấn nhỏ.... Tiếng cười rộn rã của đám trẻ con vang vọng khắp nơi. Ngoài đường, tiếng rao buôn, hò hét, người qua, lại tấp nập.... Bên trong căn nhà đó, cả 11 người đang mê man trong tiềm thức, phải chăng vì họ quá mệt và cũng vì đã quá đói nên mới ở tình trạng thiếu sức lực và ngủ mê man trong nhiều giờ... Giơ tay lên, bà lão đã cứu họ ra hiệu cho phụ tá của mình kết thúc việc sử dụng dược liệu. Tiến đến gần họ, bà ấy sử dụng một lượng lớn pháp quang [ là mahono hikari 魔法の光 hoặc: pháp thuật ánh sáng] trực thuộc của trị liệu ma pháp [ là mahono chiryo 魔法の治療]. Đã thấy dễ chịu hơn, họ dần mở mắt ra rồi mặt đần ra hết một lượt....Bà lão cười hiền từ rồi bảo... - Có thấy đỡ hơn không? ST: đ...đỡ nhiều rồi, cảm ơn bà - đừng gọi ta là bà, gọi vậy già lắm. Ta mới có 154 tuổi thôi, gọi bằng dì đi, ta tên Nguyệt Lão, gọi gì Nguyệt. ST: ơ....a....g...dì Nguyệt :v [nghĩ: ôi....154 gọi bằng dì, cạn cmn lời, mã khủng *_*] Bất đắc dĩ lắm cả 11 người họ mới nhếc mép mà gọi được bà lão ấy bằng dì, tuy không hiểu lắm nhưng thấy gọi nên BD-kẻ đần nhất nhóm cũng phải gọi bằng dì...Trưa đến, họ cùng dùng bữa tại nhà ăn, tiếng trò truyện rôm rả...Hiểu được đường đi lối bước, am hiểu từng ngõ ngách và đặc điểm của thế giới mới rồi, họ đã tự tin hơn mặc dù chả hiểu ma pháp là cái quái gì... dì Nguyệt: các con cũng nên học cách sử dụng ma pháp dần đi là vừa, với lại ta thấy các con nếu chịu khó học sẽ khá là mạnh đó nhưng ta không biết là có thê vượt qua nữ hoàng à...ta đã chưa ST: nữ hoàng?!?! DN [ghi tắt thôi]: ừa, phụ tá của ta vẫn chưa nói sao? ST: nữ hoàng tên gì vậy a DN: Tenbin-za [天秤座] thì phải ST: ha...hả?! XN: t...tenbin-za....chả phải nó nghĩa là Thiên Bình hay sao! ST: hả!!! SoN, CG, BB, NM: uk, quên mất, Thiên Bình đã từng nói khi còn ở dưới kia rằng: mặc dù tiếng Nhật khó học thật đấy nhưng mình cũng nên biết tên mình trong tiếng Nhật đi thôi, tớ tên Tenbin-za đó ST: l....là... TY: n...nhưng.... DN: ý các con là sao? Nghe đến đó, họ kể hết tất cả các câu truyện, các sự việc từ nhỏ nhất cho đến lớn nhất cho DN nghe, nghe xong DN ban đầu cũng không tin lắm nhưng khi thấy họ rút ra chiếc smart phone 7 trong túi ra, cho bà xem hình của TB, đến bây giờ dù cho là gì đi nữa thì bà ấy cũng phải tin... DN: nếu đã như vậy rồi thì các con càng phải gấp rút tập luyện pháp thuật ST: để làm gì? DN: để có thể gặp được nữ hoàng ST: là sao? DN: nữ hoàng tuy mới chỉ lên ngôi 3 ngày nhưng người đã đánh bại hết tất cả võ sĩ, ma pháp sư, đạo sĩ....trên thế giới. Người là người có nguồn năng lực đặc biệt rất cổ và mạnh. Nó có tên là: Intoyono Maho [陰と陽の魔法] XN: là.... DN: thôi, ta sẽ nói sau, điều cần thiết nhất bây giờ là các con phải dùng được ma pháp Tất cả: nhất trí!!! Tại cung điện.... TB đang gấp rút phê duyệt tấu chương và chuẩn bị nhận lời thách đấu của mấy trăm tỉ người...Phê duyệt xong, cô đi ngay xuống khán đài và lôi đài giáp đấu với mấy trăm người một lúc... Vì chỉ là giao đấu cho nên cô dùng tất cả các vũ khí bằng gỗ vì không muốn bị thương người vô tội... TB: haizz....sao mà mỗi lần lên đều ít người quá vậy? nhiều lên chứ, lên hết luôn cho ta!!! Ngay lập tức từ tứ phía hàng trăm triệu người đồ dồn về phía cô, không chần chừ cô rút kiếm ra và dùng thuật thức trong ma pháp ánh sáng - Minichua maho [ミニチュア魔法] Ngay lập tức tất cả hàng trăm triệu người bị thu nhỏ lại còn một nửa, cô chỉ việc dùng tạo hình ma pháp - Korino heya [氷の部屋] Và thế là kết thức trận đấu một cách ngoạn mục. Cô bước đi trên chiếc thảm đỏ trở vào lâu đài, vừa đi vừa giải chú thuật và băng, tất cả mấy trăm người đồng loạt quỳ xuống, bái phục sát đất sức mạnh của cô. Còn tại nơi mà 11 người kia thì...họ đang gấp rút tập luyện để có thể học được tất cả ma pháp trong thời gian ngắn nhất. Mỗi người một sở trường riêng nên họ rất khó để học chung nhiều chiêu thức nên cách tốt nhất là học tách riêng. Sau một tháng học tập, họ quả không làm dì Nguyệt thất vọng. Từng người một vươn lên và trở thành những người sử dụng ma pháp mạnh nhất. Sức mạnh của họ bây giờ có thể nói là ngang ngửa và có khi là trên cả ss-class. Mặc dù vậy thì họ vẫn phải cố gắng tập luyện thêm vì TB, cô ấy mạnh kinh khủng, họ biết được điều đó nhờ bài báo tuần trăng pháp sư đặc biệt. Vậy nên tất cả đành phải có chủ ý gì đó và ý định cuối cùng của họ là... DN: các con làm rất tốt, không phụ lòng mong mỏi của ta. XN: điều đó là đương nhiên ST: mặc dù vậy nhưng chúng ta vẫn chưa thể so bì với TB TY: DN, chúng con đã bàn với nhau rồi. Chúng con sẽ đi ngao du tứ hải để rèn luyện ma pháp. DN: nếu các con đã quyết ta cũng không dữ. Ta sẽ cho các con đi. Nghe đến đó, họ rất là háo hức. Chỉ trong vòng 1 ngày mà họ đã chuẩn bị đầy đủ cho chuyến đi. Mỗi người đi một ngả. Hành trình của họ sẽ bắt đầu, dõi theo bóng của 11 người học trò, DN không cầm được nước mắt, khóc sướt ma sướt mướt [ối giời ơi!!! bà này sến gấp đôi mình rồi] Phụ tá của bà chỉ còn biết an ủi và đưa bà vô nhà. 11 người, 11 nơi khác nhau, 11 thực lực khác nhau, họ rồi sẽ đạt được ước nguyện? Mina nhớ đón xem phần sau....