12 Chòm Sao Và Bầu Trời Hoàng Đạo

Chương 54 : Khởi đầu đầy bi thương

Cuộc đời có rất nhiều nút thắt mà mỗi nút thắt lại là 1 câu chuyện không phải ai cũng biết... 10 vạn năm trước... -Tiểu Bạch, ở yên đây nhé ! Hãy chờ ta trở lại ! - 1 thiếu niên xinh đẹp đang vô cùng nhẹ nhàng xoa đầu cô gái nằm trên giường . Cô gái đẹp đến mức khiến xung quanh đều ảm đạm thất sắc , tưởng chừng như cô ấy chỉ ngủ 1 giấc mà thôi...nhưng sự thật luôn tàn khốc làm sao ? Cô ấy không còn thở nữa rồi... Đúng vậy, cô ấy đã chết ! Giờ khắc này trong mắt chàng trai mang theo nét bi thương, đôi mắt đen sâu không thấy lại như có cái gì đó vỡ vụn khiến cho nó trở nên mờ mịt. Người hắn yêu đã chết ! Nàng để lại cả thế giới mà nàng dùng linh hồn của mình để tạo ra, phân cách các thế giới, thiết lập lại trình tự trời đất bằng chính linh hồn mình ... Bỏ lại hắn một mình như thế ? Tàn nhẫn như thế ? -Nếu nàng đã tạo ra thế giới này thì hãy để ta biến nó thành thế giới của chúng ta...- Thanh âm thiếu niên nhỏ vô cùng, như nỉ non như thủ thỉ làm người ta có cảm giác cô đơn không lời nào nói hết được. Thiếu niên từng bước từng bước đi ra ngoài . Dưới chân hắn hiện ra một pháp trận , sau đó mỗi bước của hắn đều mang theo ánh sáng đen diễm lệ ... Cuối cùng khi bước đến cửa thân thể của hắn cứ thế tan dần thành những điểm sáng màu đen nhỏ. Trước thời khắc cuối cùng , hắn quay đầu lại mấp mấy môi nói điều gì đó . Miệng nở nụ cười , tan biến hết chẳng còn lại gì mà theo đó một giọt lệ rơi xuống nơi cửa. Khi đó hắn đã nói rằng : - Kiếp sau... gặp lại Tình duyên của bọn họ kết thúc như vậy...thế nhưng chỉ để lại cho sử sách sau những câu nói lạnh lẽo , cảm thán của thế nhân... Tương truyền 10 vạn năm trước, thiên địa bất ổn , chính tà giao tranh Nữ thần sáng thế dùng linh hồn thiết lập lại trật tự , thế giới từ đây bình yên Thần vương dùng thân thể ngưng tụ ra nhật nguyệt Từ đó về sau thiên hạ thái bình người người vui sống . Tại địa ngục(nơi ken ở) Vị quân vương khoác trên mình tấm Áo đen, trên áo hoa văn vàng sáng chói, đồ đằng phức tạp như ngầm chứng minh thân phận cao quý của hắn. Trước mặt hắn là 1 trụ thủy tinh bên trong chứa thứ nước lạnh đến mức kết một số bông tuyết trên lồng kính mà trong nó lại là một cô gái xinh đẹp tựa như nhan sắc không bị biến mất theo năm tháng - nữ thần sáng thế. - Bọn chúng đã thu thập được bao nhiêu mảnh rồi hả? - Sắp đủ rồi thưa ngài. - Ken cung kính đáp. -Tiểu Bạch! Nàng đợi 1 chút nữa thôi, nàng sắp sống lại rồi. - Hắn cứ thế thủ thỉ với lồng kính lạnh băng phía trước. - Khi đại nghiệp hoàn thành ngài sẽ giữ lời tha cho người đó như đã hứa chứ?! - Ken trầm giọng hỏi. -Tất nhiên! Nhưng ta thật thắc mắc tại sao ngươi lại có thể hi sinh tất cả chịu đủ sự khinh ghét của người đời chỉ vì muốn được bên người đó... - Hắn thờ ơ hỏi. - Cũng như ngài đối với cô ấy thôi! -Ken nhẹ nhàng đáp. Dù biết mối tình này có thể không được hắn chấp nhận, dù biết người đó đã tái sinh, quên đi quá khứ, thậm chí người đó có thể phủ nhổ nhưng thế thì đã sao? Phải! Thế thì đã sao? Dù người đó là nam nhân ta cũng sẽ bảo vệ hắn Mà ở trường học - Hắt xù!!! - Xà Phu đang ở nhà vệ sinh bấm điện thoại chơi game bỗng hắt xì 1 cái thật mạnh rồi cứ theo bản năng đưa tay móc khăn giấy hỉ mũi => hậu quả làm rớt cái điện thoại mà ông coi như sinh mạng 1 cái bộp Sau đây là quá trình rớt vô cùng cao siêu của em điện thoại... Rớt nửa chừng giữa không trung được Xà Phu giơ tay đỡ lấy tay chân luống cuống => điện thoại bị hất lên giữa không trung lần 2 => tiếp tục rớt xuống theo quán tính + lực hút trái đất vẫy gọi em điện thoại xinh xinh đã về với đất mẹ rồi nảy lên va vào cửa => cuối cùng đã nằm im lìm trên mặt sàn nhà vệ sinh Thống kê thương vong cho Xà Phu biết: + Bể màn hình . Au: không sao đâu thay màn hình được mà. + Không mở màn hình được Au: có thể xem đi bảo hành. + không lên tiếng +Điều cuối cùng là nó đã hết hạn bảo hành . Ngày buồn tháng nhớ năm thương - Hôm nay tôi có mặt ở đây để tưởng nhớ 1 người bạn của chúng ta. Người đã chịu bao sự khó nhọc, sự đau đớn để mang đến niềm vui cho chúng ta. Thay mặt mọi người ở đây tôi xin chia buồn cho ông thầy quý hoá của chúng tôi cũng là người đã sát hại và dẫn đến sự việc đau lòng ngày hôm nay...- Ma Kết cầm tờ giấy đọc, cái mồm cứ thế bô lô ba la, vẻ mặt đầy tiếc thương Không khí trang nghiêm cứ thế bắt đầu, phút giây mặc niệm dần trôi qua cho đến khi vang lên tiếng nói : - Phóng hoả. Mọi người thi nhau bỏ chạy , 1 que diêm xinh xắn cứ thế bay vào vũng dầu hoả mà giữa đống dầu kia em điện thoại cứ nằm im rồi bốc cháy cuối cùng là phát nổ. Chiếc điện thoại cứ thế rồi xa Phu... Ẻm mới được tậu về ngày hôm qua của 5 năm trước Thế mà hôm nay chẳng còn gì... - ĐẬU XANH RAU MÁ!!! ĐỪNG ĐỂ BỐ BIẾT THẰNG NÀO NHẮC BỐ LÀM BỐ HẮT XÌ NẾU KHÔNG THÌ MÀY XÁC ĐỊNH ĐI!!!!... - tiếng nói của ổng vang vọng trong khoảng gì đó mà au quên tên zòi - Tài liệu dạy học của bố nằm trong đó cả đấy! Hư rồi sao mai dạy... - Xà Phu chợt nhớ ra 1 điều quan trọng nhưng đã không kịp nữa rồi Theo như lời của Cự Giải chuyên hoá giải những việc nan giải thì : . . . . . Tuần đó bệnh viện Tâm Thần tiếp nhận 1 bệnh nhân tên là: Xà Thị Phu Nguyên nhân nhập viện : làm việc quá độ + không biết làm sao=> đập đầu vào tường tự tử nhưng không thành công => não có vấn đề Mong các y bác sĩ sẽ cứu thầy Xà nhanh chóng để con au viết tiếp về chuyện tình của ổng với ông Ken nữa ạ. P/s: nổi hứng ship ông Xà với ông Ken. Máu hủ trỗi dậy quá đột ngột khiến au không kiểm soát được. Ai không thích đọc phần thì đọc tới phân nửa để hiểu ý thôi cũng được.