(12 chòm sao) ghost opera

Chương 17 : Bài hát thứ 11 : dream wheel - vòng xoay ảo mộng

Vie: Minh họa đợt này là chibi-mode của Jessica Bathory :3 Thật sự Vie không thể tìm được hình minh họa chính xác khi Jessica giao ước linh hồn, vì Jessica khi giao ước với Slender, được công nhận là top demon đẹp nhất. Tóc của cô sẽ hóa dài và hoạt động như hàng nghìn tay người, màu sắc của chúng sẽ lộng lẫy khiến hình tượng Jessica giống cô gái lai cáo chín đuôi vậy :3 (nhưng thay vì "chín đuôi" thì "ngàn đuôi" :v :v) Bên ngoài, trời âm u. Mưa bắt đầu rơi từng giọt lách tách, phản chiếu hình ảnh chúng đang nô đùa trong đôi mắt thẫn thờ đến vô hồn của Manananggal. Nó im lặng, ngồi trên nóc của ngôi nhà thờ - nơi mà xưa kia nó thích nhất để xem ngắm thảm cánh đau thương của con người do chính nó gây ra. Nhưng bây giờ, Manananggal không hiểu sao, nó không thể nhìn nhận sự việc như thường ngày được nữa. Đúng, nó đang nhận thức, tâm trí nó giờ đây như có gì đó không ổn. Trong suy nghĩ giờ đây ngập tràn nhiều cảm xúc đan xen vào nhau thành một hỗn hợp đau xót khó tả. Nó cứ nghĩ đến một người mẹ, một người mẹ không phải là bà Manananggal mà chính là người mẹ ruột - Camellia của nó. Nhưng làm sao đây khi bản thân nó không biết dung nhan bà ra sao, điều gì lại thúc đẩy nó nhớ nhung xen lẫn cảm giác kinh tởm đến thế... Nó không biết được, thật chất, tại sao nó lại như thế này. Đến khi, mưa ngày càng lớn hơn, kèm theo từng cơn gió tuy nhẹ nhàng nhưng lạnh buốt ghê người. Manananggal liền gỡ bỏ chiếc khăn choàng trên đầu và siết chặt bằng cả hai bàn tay đang run bẩy lẩy, để lộ mái tóc bạch kim cũng đang thấm đậm dưới làn mưa như trút nước. Chúng rủ xuống, như đang che giấu một bí mật trên gương mặt thanh tú của nó. "Anh... Anh làm gì ở mái nhà thờ thế ?" Nghe thấy tiếng người lạ, Manananggal giật nảy mình. Nó quệt nhanh những giọt nước còn đọng trên khuôn mặt mình mà quay người đằng sau. Thì ra... đó là một bé gái. Bé vừa phát hiện thấy nó lúc đứng ở trên tháp chuông. Bên cạnh, còn có một người xuất hiện nữa. Một cô gái xinh đẹp trong trang phục của giáo đường, cô ta mang sợi dây chuyền rất to với mặt là cây thánh giá. Manananggal hiểu ra, người đó chả nhẽ là mục sư ? _ Bạn ở ngoài này không sợ bị cảm sao ? _ Không. _ Mình biết, bên ngoài giờ lạnh lắm đấy. Bạn vào trong nhà thờ để sưởi ấm này ! _ Mình không cần... Bởi một lẽ, nó biết quy luật của ma quỷ mà. Bên trong nhà thờ là nơi tối kỵ nó không được vào. _ Mình thuộc về thế giới âm. Mình không có tư cách để được mời vào trong đó... Thế nhưng, chưa kịp dứt câu, cô gái liền nhảy vụt ra khỏi ban công, không màng đến làn mưa rơi xối xả mà trèo lên mái nhà thờ, mặc nhiên kéo Manananggal vào trong. _ Này này này !!! – Manananggal nổi quạu, nó liên hồi giật bàn tay của mình ra khỏi của cô gái mà quắc mắt lớn tiếng – Mình đã nói, mình không được vào ! Mình là demon cơ mà ! _ Ai nói bạn là ma quỷ không được vào ? Cô gái bỗng quay người lại, đưa ngón trỏ lên đôi môi của Manananggal mới khiến nó im miệng lại – Bất kể, dù bạn có là demon đi chăng nữa, nhưng chỉ cần có một tâm hồn thuần khiết, thì nhà thờ vẫn luôn chào đón bạn. Chúng ta là người, là con của Chúa, nên đều được đối xử bình đẳng như nhau là chuyện phải làm mà. _ Làm sao bạn biết tôi có tâm hồn thuần khiết ? _ Chính là từ nước mắt của bạn kìa. Bàn tay dịu dàng của cô khẽ lau đi những giọt nước lăn dài trên gò má ửng hồng của nó. Nghe đến đấy, nó trở nên cứng đờ cả người, nó biết chắc chắn nó không thể nào chối cãi được nữa rồi. _ Cô là sơ ở đây sao ? _ Không hẳn, mình sống ở nhà thờ từ hồi còn nhỏ, được mọi người ở đây nuôi dạy chung với những đứa trẻ mồ côi này. _ Sao cơ ? Vậy... không phải ai nào đều cũng có cha mẹ à ?? _ Ừ dù gì số phận mỗi người là do Chúa sắp đặt, ta không thể nào lường trước được. Có những đứa trẻ được sinh ra trong ngôi nhà ấm no và hạnh phúc, nhưng cũng có một số thì do cha mẹ mất sớm, hay bị bỏ rơi... Họ đều được tập trung ở ngôi nhà thờ này, được học cách sống lạc quan, được học biết bao kiến thức, thậm chí cũng được học cả cách yêu thương con người... Vậy nên, nơi đây cũng chính là gia đình của mình. Lúc bấy giờ, Manananggal mới ngộ nhận, hóa ra nó không phải là người duy nhất lạc mất cha mẹ cơ chứ ?? _ Chị Trang !!!! – Một đám trẻ con hiếu kỳ bất ngờ vây quanh lấy Manananggal và cô gái – Chị ơi, anh này là ai vậy ạ ? _ Người bạn mới thôi. Anh ấy sẽ tạm trú mưa trong nhà thờ này chút. _ Hay là chị đã có bạn trai rồi ạ ? – Một trong số đám nhóc liền lớn tiếng – Chông vợ hài !! (Hai vợ chồng :v ) _ Im lặng nào mấy đứa ! Mấy đứa ồn ào quá đi !! Manananggal vẫn ngồi tây ngây giữa đám trẻ mà chỉ biết cười nhạt. Nhưng cuối cùng, nó cũng đã ngộ nhận, nó không thể cứ vương vấn mãi trong cái ký ức của mình được nữa. Rồi quá khứ mà...sẽ qua nhanh thôi. Nếu những đứa trẻ cùng chung số phận với nó còn có thể vượt qua được, tại sao nó lại không thể chứ ? _ À, nhìn qua chắc bạn không phải người ở đây ? - Cô gái tên Trang quay qua nhìn nó - Vậy bạn tên gì ? _ Tôi là... Nghĩ đến đấy, nó bỗng khựng lại, không biết mình nên trả lời thế nào. Nếu trong thân tâm nó luôn suy nghĩ mình là Azale, vậy thì tại sao những người xung quanh nó đều khẳng định nó là Manananggal ?? Nó bối rối, chỉ biết đáp trả cho Trang một cái im lặng. Phải, im lặng... từ lâu với nó như là cách trả lời duy nhất cho câu hỏi không muốn đáp lại. _ Bạn không cho mình biết tên cũng không sao. - Trang cười. Một nụ cười hiền dịu ngất ngây đẹp nhất bấy lâu nó từng biết - À, sắp đến giờ làm lễ rồi. Bạn cũng tham gia với mình chung cho vui ! Tiếng hát trong trẻo da diết đến tuyệt vời hòa trong dàn hợp xứng đang hát thánh ca khiến bao người kinh ngạc, dồn hết ánh mắt về phía nó. Nó hát mãi, cho đến khi định thần chuyện gì thì nó mới nhận ra mình đã solo từ lúc nào. Ngay khi nó phát hoảng mà ngừng hát, Trang đứng bên cạnh siết chặt tay nó, thì thầm. _ Tiếp tục hát đi, mọi người thích giọng hát của bạn đấy ! Đến cả các linh mục cũng ngẩn ngơ trước giọng hát của bạn luôn rồi kìa. Nó nhìn thấy những cha xứ, những linh mục đang nhìn mình mà nở nụ cười động viên, thầm lặng trấn an tinh thần nó trước mặt biết bao nhiêu người. Ánh mắt lại nhìn sang Trang, gật đầu đồng ý. "Đáng lý ra... giọng hát của mình... nên dành để trong sạch hóa tâm hồn con người, Nhưng vì lý do gì... Tại sao mình cảm thấy rất kinh tởm một món quà vô giá này ? Ký ức của Azale mình... chắc chắn phải còn thêm một lỗ hổng. Nó chứa một kỷ niệm, một khoảng khắc của sự ám ảnh đen tối. Phải chăng chỉ là linh cảm ? Hay phải chăng... ... Ghost Opera... quỷ khúc... mình đã từng nghe cái này ở đâu rồi..." Mọi thứ diễn ra tiếp theo sau đó tại vùng đất linh thiêng này, nào đâu nó không hề hay biết, một trận chiến tiềm ẩn sắp sửa bùng nổ... *** 6 giờ 20 phút tối, phòng sinh hoạt "Phòng thí nghiệm ma"... _ Sao cơ ? Manananggal không về phòng sinh hoạt à ?? _ Phải, từ chiều đến giờ thằng nhóc đâu có về phòng sinh hoạt đâu – Asano ngó nghiêng khắp phòng rồi nhún vai – Anh tưởng bọn em đi chung với nhau suốt cả ngày hôm nay mà ? Mà mặt trời lặn đến nơi rồi, đáng lý nó đã phải về rồi chứ... Mỹ Tiên từ nhà chạy hối hả lên trường thì đã bất ngờ gặp ngay được hung tin này. Hầu như, ngoài Manananggal ra, tất cả con người và demon đều đã có mặt. Họ thấy bộ đồng phục và đôi giày của Mỹ Tiên bây giờ lại bị thấm ướt đẫm nước. Chúng nhỏ giọt theo từng bước chân của cô bé, còn có cả tiếng hắt xì nhỏ nhẹ văng vẳng trong phòng. _ Thôi được rồi, chuyện này chúng ta sẽ từ từ giải quyết... Du Liên lục trong túi lấy ra chiếc khăn tay mà lau khắp người Mỹ Tiên. Nếu người ngoài nhìn vào, không chừng còn nhẩm tưởng hai người là chị em của nhau – Chậc, mưa lớn thế mà em chạy không ô không áo mưa sao ? Em phải để quần áo của mình khô đi cái đã. _ Không sao đâu, em chuẩn bị sẵn một bộ ở trong Văn phòng này ! Vâng và đúng như cô bé nói, ở trong ngăn kéo bản làm việc của trưởng nhóm, đó là một bộ váy màu hồng phấn nhỏ nhắn đáng yêu do chính Mỹ Tiên chuẩn bị từ khi nào. _ Tối hôm nay, em muốn tạo bất ngờ cho Manananggal. Em sẽ rủ anh ấy đi xem live show, để giúp anh ấy vui vẻ hơn vậy mà... _ Live show gì ở đây ? Nó đâu có nằm trong kế hoạch hoạt động của "Phòng thí nghiệm ma" ?! - Asano thoáng chút tò mò. _ Nhưng "Live show" là gì ? – Cả ba demon đồng thanh. Mỹ Tiên và Du Liên nhìn nhau cười khì. _ Tối này, lúc 9 giờ, sẽ có buổi biểu diễn hát và giao lưu fan hâm mộ của nhóm Dream Wheel ở Hà Nội đấy !!! Phòng thí nghiệm ma của chúng ta được chính Jessica và Morgan ký tặng vé đấy !! – Du Liên hò reo – Mỹ Tiên đặt vé máy bay cho mọi người qua đó rồi !! Đi đi Asano !! Dù gì ngày mai chúng ta đã được thay ca rồi còn gì ?! _ Trời ạ... - Asano thở dài, gật đầu miễn cưỡng _ Vậy còn... - Mỹ Tiên ngoái mắt lại. Trước mắt cô bé giờ đây, bóng hình những ma quỷ lững lờ trong không khí tạo thành không gian nay tối sầm đã còn đáng sợ gấp bội lần. Nhưng nhìn riết, cô bé cũng đã quen rồi – Demon mọi người có đi không ? Ba demon nhìn nhau một lúc thật lâu, song họ gật đầu tán thành. _ Chúng tôi cử một trong ba người ở lại Sài Gòn để đón Manananggal. Còn lại sẽ đi theo để đảm bảo an toàn cho toàn "Phòng thí nghiệm ma". Bà Manananggal và Flatwoods sẽ đi, còn Annabelle sẽ ở lại. _ Vậy thì tốt quá !! Giờ chuẩn bị 7 giờ đúng là khởi hành khỏi đây nha !!! *** _ Buổi trình diễn bài "Huyền thoại cuộc đời" của nhóm song ca Dream Wheel đến đây xin được phép... Bắt đầu !!!! Tiếng pháo nổ đì đùng vang ầm trời cùng dàn cổ vũ nhiệt tình từ hàng trăm, hàng ngàn người chứng kiến vì thế mà hòa làm một. Nhưng những âm thanh ấy vẫn không thể nào lấn át được tiếng nhạc pop xập xình đang mở lên khúc dạo đầu. Để rồi, hai con người, một nam và một nữ với sắc đẹp tuyệt mĩ xuất hiện từ trong bóng tối của sân khấu. Họ chạy ra, hướng về dưới ánh sáng đèn hiệu ứng xanh đỏ. Tiếng thét vang dội của các fan hâm mộ cũng vì thế mà mãnh liệt hơn bao giờ hết. _ Go go lets go !! Morgan !!!!! Jessica !!!!! "Đôi lúc ta không thể biết được số phận thế nào, Dù hạnh phúc, dù bất hạnh, dù sóng gió muôn nơi. Nhưng điều quan trọng, bạn có dám đứng lên, Để vượt ngã được giới hạn của bản thân chứ ?" _ Có !!!!!!! Khúc hát solo của Morgan vang lên, là lúc Asano ngán ngẩm khi phải bịt tai lại, không cho cả hai màng nhĩ mình sắp bị thủng đến nơi từ tiếng hò hét của Mỹ Tiên, Du Liên và hàng trăm fan nữ cộng gộp lại. "Bạn có thể là một ông chủ ngồi trên núi tiền bạc, Bạn có thể là một người nghèo phải đấu tranh cái đói qua ngày, Bạn biết đấy, ai ai đều cũng là người thôi. Tình yêu luôn bình đẳng trong trái tim mỗi người..." Hai bàn tay của Jessica chắp lại thành hình trái tim cùng nụ cười nở trên môi khiến bao người con trai bên dưới như điêu đứng hết cả. Trong khi đó, ở bên ngoài, những linh hồn của thế giới âm vì không chịu nổi chốn đông người nên đang chờ đợi ở bên ngoài. Manananggal cùng Flatwoods tìm được nơi trú ẩn an toàn cho mình là ở trên mái sân khấu. Nơi đó khá khuất trong bóng tối, nên dường như, họ có thể an tâm. Tuy nhiên... _ Flatwoods, ngươi không thấy có cái gì đó kì lạ ở đây sao ? _ Có... Một cảm giác vô cùng quen thuộc với ma quỷ chúng ta... đâu đó trong cái sân khấu này. _ Ngươi không định nuốt sống hai đứa đó luôn sao ? _ Cứ từ từ đi, bà già lẩm cẩm. Tôi sẽ xem, chúng sẽ định âm mưu cái gì giữa một chốn đông người đó. _ Không liên quan nhưng... hôm nay trăng tròn đẹp thật. Phải, đúng như lời Manananggal nói, giữa bầu trời tối đen kèm mưa phùn se lạnh, vầng trăng tròn vành vạch và to lớn bất thường như đang nuốt chửng cả thế gian này đã xuất hiện từ khi nào... *** 11 giờ 57 phút khuya... _ Hành động được rồi. Sau cánh gà, vào lúc nghỉ giải lao, Jessica ra dấu tay cho Morgan bằng nụ cười gian ác hơn bao giờ hết. _ Ok. Rồi họ quay trở lại sân khấu trước bao tiếng thét ồ ạt vang lên của mọi người. Đằng sau bức màn của cảnh tượng huy hoàng ấy, là một chồng xác chết cùng mùi máu tanh phảng phất gắp hậu trường. Tất cả những người làm việc trong sân khấu, có những ca sĩ khác, ban quản trị sân khấu, ngay cả ông Jean – quản lý của họ đều đã tắt thở. Khuôn mặt của họ có đặc điểm chung, là há hốc miệng hết mức như vừa trải qua cơn gào thét chưa từng có. Nhãn cầu của họ thì như lọt thõng vào sâu bên trong hốc mắt, hoặc có những người thì rớt ra bên ngoài. Da và thịt của một số người thì đều bị bóc sạch sẽ chỉ còn chiếc đầu lâu vương vấn vài miếng thịt, thành hình một dị nhân với thân hình bình thường nhưng có đầu trơ xương. Xung quanh trên tường, thì chỉ có dịch não vừa bị bắn tung tóe xong, xuất phát từ nhựng nạn nhân xấu số với cái đầu bị nổ tung đến không còn nguyên dạng. Điều đáng sợ hơn nữa, giữa ngực họ, đều bị bới móc đến xuyên thủng qua tủy sống khiến dòng máu tươi nhơn nhớt vì thế mà chảy ra khắp sàn. Cảnh tượng với Morgan và Jessica thật đẹp chưa từng có như một tuyệt tác nghệ thuật 3D, với trên tường là màu vàng, dưới sàn là màu đỏ. *** Dù đã khuya, nhưng số lượng các khán giả đến tham dự vẫn không hề suy giảm. Điều này làm cho Morgan và Jessica có hài lòng hơn bao giờ hết. Kế hoạch của họ vậy là thành công ở bước đầu tiên. _ Uhm... Chúng tôi xin thông báo mọi người... - Giọng nói của Morgan vang lên qua chiếc micro khiến ai nấy đều cũng im lặng, chờ đợi lắng nghe – Vào đúng nửa đêm, nhóm Dream Wheel chúng tôi sẽ thay đổi dự kiến chương trình. Chúng tôi sẽ dành chút ít thời gian ngắn ngủi tại nơi đây, để bật mí những bí mật chúng tôi đã giấu bấy lâu nay. _ Ồ !! – Fan hâm mộ xì xầm bàn tán với nhau, hẳn mọi người nghĩ chắc sau đó sẽ có thêm tiết mục bất ngờ rồi đây. _ Vâng, như các bạn đã biết. Nhóm song ca chúng tôi được gọi là Dream Wheel – Jessica tiếp lời cho Morgan – Mà theo như tiếng việt các bạn dịch ra là... "Vòng xoay ảo mộng". _ Vì sao nhóm các bạn thống nhất đặt tên là "Vòng xoay ảo mộng" ? _ "Vòng xoay ảo mộng", vốn dĩ là châm ngôn sống mà nhóm nhạc chúng tôi muốn truyền tải cho mọi người. Các bạn có thể hiểu, vòng xoay đó sẽ giúp giấc mơ đẹp của con người luôn quay trở lại, mang theo những hoài bão và ước mơ tốt đẹp trong suốt cuộc đời. Nhưng nó còn có một ý nghĩa khác nữa... Đám đông chợt như nín lặng trước câu đồng thanh của đôi nam nữ ca sĩ. Tự dưng, các cánh cửa trên trần cao mở tung ra, đưa ánh sáng mặt trăng chiếu thẳng vào sân khấu. Từ hai người họ, xuất hiện hai vong hồn tỏa ra một luồng sát khí áp đảo, biến bầu không khí xung quanh thành một màu đen kịt đến ngạt thở. _ "Vòng xoay ảo mộng"... là cách thức chúng tôi ăn thịt người !!! Bóng tối từ Slender Man – demon giao ước của Jessica tỏa ra một cơn cuồng phong cực mạnh như muốn cuống phăng tất cả hàng ngàn người tại nơi đây. Nhưng thật sự đó chỉ là ảo giác, mọi người đã mải lo chống chịu cơn gió mà không hề hay biết, có một bức tường tối đen đã bao quanh lấy hết cả sân khấu, tạo ra từ chính những bàn tay dài thong gớm ghiếc của con quỷ đó. Bên trái, bên phải, ngay cả dưới sàn lẫn cả trên trần cao đều đã bị phong tỏa. Cả Du Liên, Mĩ Tiên, Asano cùng các fan hâm mộ bây giờ đã bị mắc kẹt trong một vòm giam không hề có lối thoát. Tiếng la thét hoảng loạn ngày một dồn dập và lớn hơn hẳn. Dòng người chen chúc đưa đẩy nhau, khiến ba người "Phòng thí nghiệm ma" phải khó khăn lắm với giữ nguyên nhóm không lạc nhau được. _ Baku ! Morgan phất cao tay lên, chỉ về phía trước. Một con quái vật khổng lồ kỳ dị không rõ hình dạng chạy khắp mọi người. Nó không hề đả thương nạn nhân, nhưng mỗi bước chân trên không trung của nó đi đến đâu đều cũng để lại luồng khói lờ mờ, tất cả mọi người đều nằm ngủ say li bì đến đó. _ Mĩ Tiên ! Nằm xuống nhanh mau !!! Du Liên, Asano đồng loạt kéo Mỹ Tiên nằm sấp xuống đất trước. Thế là ba người họ đã tránh được lời nguyền chìm vào giấc ngủ của Baku vì dòng người quá đông. Baku sau khi nhìn thấy mọi người đều đã đổ gục và ngủ ngon lành, đột nhiên, đôi mắt xanh lơ của nó long lên sòng sọc, nhìn thẳng vào trong đám đông và hòa mình vào trong không khí. Những tưởng chuyện ăn thịt người như thế không đến nỗi gọi là ghê rợn. Thế nhưng, sự việc sắp xảy ra đối với những nạn nhân, khiến cho đôi nam nữ cảnh sát sởn đến run người. Một người úp tai, một người che mắt Mĩ Tiên, mới khiến cho cô bé không thể chứng kiến và thét lên vì sợ hãi được. _ Gya !!!!!! Kinh khủng quá !!!! _ Hãy đưa tôi thoát khỏi cơn ác mộng này ngay !!!!! Lần lượt, những người đang chìm trong giấc ngủ yên lành đột nhiên la thét, giãy giụa khắp người như những con cá mắc cạn. Họ ôm đầu, gào thét liên hồi đến khản cả cổ họng. Những người may mắn tỉnh được giấc thì lại không dễ kết thúc như vậy. Những cánh tay của Slender Man – quái vật giao ước của Jessica lập tức thòng xuống, siết cổ, đánh đập vào đỉnh đầu của nạn nhân rất dã man cho đến khi họ thật sự bất tỉnh, chui trở lại vào giấc ngủ để cho Baku hành hạ thì thôi. Và những người đã lên đến giới hạn thì sẽ ra sao ? Có người do không chỉu nổi áp lực của cơn ác mộng nên đã đột tử ngay tại chỗ, thì lúc này, Slender Man nhân thời cơ não người đó còn hoạt động, miếng mồi còn tươi thì có thể xé toạc lồng ngực, lấy quả tim của nạn nhân ra và ăn ngấu nghiến ngon lành. Có người, rơi vào trạng thái kích động không còn kiểm soát bản thân, điên tiết cào nát, tàn phá xé xác những người còn lại theo đúng nghĩa đen. Lúc này, Slender Man và Baku biết những người như thế sẽ trở thành mồi ngon cho cả hai người rồi. Slender Man dùng bàn tay của mình, phang vào đầu nạn nhân để giết chết người đó đi, khiến dịch não bắn tung tóe – thức ăn ngon của Baku. Vậy là chỉ còn quả tim co giật liên tục, đập rất mạnh do trạng thái thần kinh bất thường, như thế lại thành món khoái khẩu cho Slender Man rồi. _ PHÒNG THÍ NGHIỆM MA !!! - Jessica gào lên với nụ cười điên loạn - TA BIẾT CÁC NGƯƠI ĐANG Ở ĐÂY !! KHÔNG HỒN THÌ HÃY TRẢ AZALE CHO BỌN TA NGAY !!! _ Chết tiệt... Hai đứa quỷ sứ đó dám đánh cược mạng cả ngàn người để ép phe ta sao ?? Bà Manananggal nghiến răng tức tối nhìn từ trên cao xuống. _ Chuyện này gần như nằm ngoài dự đoán của chúng ta. Flatwoods thì lại nói theo đúng phong cách máy móc của mình. Trong đầu, nó đang phân tích tính toán khả năng và sức mạnh của Slender Man và Baku – Bọn chúng cũng thuộc loại khá mạnh đấy, nên chỉ cần 2 đứa thôi là đủ sức ăn cả hàng ngàn quả tim cùng một lúc. _ Ta phải làm gì chứ ??!! _ Flatwoods !! Hãy mau giao ước với tôi nào !!! – Asano lén bật chiếc bộ đàm được lắp sẵn bên tai, truyền sóng điện từ để Flatwoods nhận biết được và tấn công. Chính lúc này, Mỹ Tiên có thể chứng kiến cách giao ước giữa Flatwoods và Asano... Linh hồn của Flatwoods dần dà tan biến trong không khí trở thành một luồng khói đầy bụi rõ rệt. Chúng nhanh chóng di chuyển từ mọi phía, bao vây lấy quanh Asano. Đột nhiên, trên da của anh liền có những chấm nhỏ màu đỏ tươi. Mỹ Tiên thất kinh nhìn ra, Flatwoods có thể làm cho máu đi xuyên qua da người ?? Những giọt máu xuyên thấu lửng lơ theo thuật thôi miên của Flatwoods khiến chúng như những viên đá ruby long lanh thật đẹp. Flatwoods liền cho tụ họp chúng lại thành 2 giọt máu to lớn tuyệt đẹp, nhét vào hai bên hốc mắt vô định của Flatwoods làm cho ánh mắt của con quái đỏ rực lên. Tiếp đến, những làn khói ấy chợt bám chặt lấy Asano và đông cứng lại. Rồi cơ thể anh bùng cháy như ngọn đuốc hình người thật. _ Ơ ? What the... Giống hệt như lần giao ước của thầy Nhã và Annabelle, toàn thân Asano trở nên mềm nhũng và dị dạng như đang bị nung chảy. Chúng dần dà thành hình, đó là một con người với bộ áo choàng sải dài đến bàn chân. Đôi mắt tinh anh màu xanh lục của Asano vẫn còn đó, lóe sáng, kéo theo tạo ra những vết nứt trên gương mặt của anh do xung lực và trở thành vết thẹo ngắt ngang mặt ngay sau đó. Và vũ khí của Asano-Flatwoods, được giắt ở hai bên hông của anh chính là hai cây súng - vốn dĩ là vũ khí chiến đấu hữu dụng nhất của anh ngay cả khi hình dạng con người và demon. _ Jessica... Morgan cuối cùng cũng nhìn thấy một vật thể lạ thường ở dưới sàn fan hâm mộ _ Cuối cùng chúng cũng lòi đuôi rồi. _ Bà Manananggal !!! – Flatwoods trong thân thể Asano liền gọi bà tham chiến – Khốn nạn thật... Dám giết hại hàng ngàn người vô tội. TA PHẢI CHO BỌN CHÚNG CÚT HẾT XUỐNG ĐỊA NGỤC NÀO !! _ Ồ ! Jessica nhìn hết một lượt nhóm Phòng thí nghiệm ma mà ồ lên. Nhưng bên trong, thật chất cô đang phẫn nộ dữ dội. _ Các ngươi không dẫn Azale đi theo à ? _ Cho dù có dẫn Azale đi theo, bọn ta còn lâu giao cậu ta cho các người !! Thế nhưng, Asano – Flatwoods liền nảy ra một ý. _ Slender !! Baku !!! Bây giờ bọn tao muốn có thỏa thuận với chúng mày. _ Nói đi. _ Hãy cá độ đi !! Nếu bên tao thắng, bọn bây phải về phe « Phòng thí nghiệm ma » với chúng tao. Còn nếu thua, bây sẽ không chỉ có được Azale, mà còn được NUỐT SẠCH hết MỘT TRĂM PHẦN TRĂM linh hồn của tao. Nghe đến đấy, cả Du Liên, Mỹ Tiên và bà Manananggal sửng sốt nhìn về phía Asano. _ Anh Asano ! Flatwoods ! Hai người đang nói gì vậy ?? Sao chúng ta có thể chơi trò cá độ như thế ?? _ « Phòng thí nghiệm ma » của chúng ta đang cần 2 đứa này. – Flatwoods trong lốt Asano giải thích – Tôi chỉ có thể thao túng tâm trí người ta chứ không thể biết đối phương nghĩ gì trong đầu. Chỉ có khả năng của chúng nó phối hợp nhau mới có thể làm được thế để cứu được tình trạng bây giờ của Manananggal. Tôi sẽ liều với chúng một phen. Nhóm song ca Dream Wheel nhìn nhau một lúc, rồi hai người họ nhìn về phía Asano, gật đầu tán thành. _ Chúng tôi chấp nhận thỏa thuận. Thế là trận đấu bây giờ đã cân ngang tài ngang sức giữa hai và hai. _ Chết tiệt !!! – Mỹ Tiên sực nhớ đến một người mà tức đến lộn ruột – Đúng lúc sống chết đến nơi thế này, thế mà Manananggal và thầy Nhã lại đang ở đâu mới được chứ ??? *** Trong khi đó, quay lại Sài Gòn... _ Xin lỗi, hôm nay tôi phải làm tăng ca nên đến trễ... Ủa ? Sao vắng thế này ? Phong Nhã bước vào phòng sinh hoạt Câu lạc bộ thì thấy phòng ốc tối tăm, không có một bóng người. Anh đoán hẳn mọi người chắc vẫn còn chưa đến, nên cố kiên nhẫn thêm chút nữa vậy. _ Đến trễ đấy, Phong Nhã. Linh hồn Annabelle vất vưởng trên trần nhà bất ngờ thò cái đầu xuống khiến Phong Nhã một phen giật nảy mình khiếp sợ. _ Chào Annabelle, mọi người đâu hết rồi ? _ Đi ra Hà Nội một chuyến rồi còn đâu. Chỉ có tôi ở lại đây để cố thủ, bảo vệ bí mật của phòng sinh hoạt. Mọi người đều đi hết chỉ có mỗi cậu và Manananggal là không đi thôi. _ Thế ra cả Manananggal cũng chưa về sao ? Nhưng bây giờ là là nửa đêm rồi, cậu ta ở đâu mới được chứ ?? _ Tôi nghĩ không cần đâu, cứ để cậu ta yên đi. _ Vì sao chứ ? _ Trong tình thế Manananggal đang bị suy sụp tinh thần, các demon như chúng ta buộc phải tránh xa cậu ấy ra. Phải tôi biết, chỉ có thánh địa mới có thể cầm cự được tình trạng của cậu ta thôi. Nghe xong, Phong Nhã không hề có một phản ứng gì tỏ vẻ ngạc nhiên. Đôi mắt anh ánh lên sự quyết tâm nghiêm túc, nhìn về phía Annabelle. _ Tôi cũng muốn ra đó giúp cậu ấy. _ Tại sao chứ ?? Phong Nhã !! Cậu biết chỗ đó kỵ demon như thế nào không ?? _ Quan trọng, tôi cũng là con người, Annabelle. Nếu cô không đi thì tôi sẽ đi. Rồi Phong Nhã vội vã vơ lấy chiếc ô mà đi mất. Nhìn thấy bóng dáng anh lướt nhanh trong bóng tối đường phố dưới làn mưa rơi không dứt, tâm trí của Annabelle bỗng ngập tràn nỗi hối hận và lo sợ. _ « Cũng là con người »... ? Phong Nhã, tôi xin lỗi. Nào đâu cậu không biết, thực ra cậu vốn dĩ đâu phải là con người nữa ? >>> DÀN NHÂN VẬT >>> 4. Kim Ngưu - Lưu Hà Thiên Trang (nữ) Xuất hiện: Chap 10 Tình trạng: Còn sống ~~~ CHÒM SAO KIM NGƯU: UNLOCKED !! ~~~