Vô Tận Kiếm Trang
Chương 789 : Tranh mua
Thanh giai Cao cấp bí kíp.
Lấy cấp bậc hiện tại của Diệp Bạch, cũng không khỏi cực kỳ động dung. Phải biết rằng, phàm là cao giai bí kíp, từ trước đến nay đều là bí mật bất truyền của tất cả các đại tông môn. Bằng không thì, thiên hạ khắp nơi đều là những bí kíp cao đẳng này, mỗi người cũng có thể tùy tiện tu luyện, cao thủ khắp nơi, vậy cần những tông môn để làm gì?
Cho nên, đó chính là để duy trì vẻ cao cao tại thượng, sự thống trị cùng phồn vinh cùng công nhân bốc vác cho tông môn. Thiếu những thứ này, tông môn sẽ diệt vong.
Cho nên, ở Thương Mang đại lục, đê giai bí kíp tùy ý có thể thấy được, chỉ cần là người có một chút thân phận, địa vị cũng có thể đạt được, tu luyện tới cảnh giới Huyền Sĩ. Nhưng cái này chỉ giới hạn ở Hôi giai, đạt đến Hoàng giai trở lên, liền thường thường là chuyên chúc phẩm* của một ít tiểu tông môn, thế gia. Tu sĩ nhàn tản, căn bản không có cơ hội có được.
*chuyên chúc phẩm: vật phẩm dùng để thưởng cho những người có cống hiến, có công lao.
Mà Lục giai trở lên, càng là chuyên chúc phẩm của tông môn cỡ trung trở lên. Tông môn không có Lục giai bí kíp, không thể xưng là tông môn cường đại; thế gia không có Lục giai bí kíp, cũng vĩnh viễn chỉ là một ít tiểu thế gia bất nhập lưu.
Cho nên, có được đại lượng Lục giai đê, trung, cao thậm chí đính cấp bí kíp như Tử Cảnh cốc, Lôi Tông, Ma Thần cốc, đại Phong Hồ... mới có thể cao cao tại thượng ở bên trong các quốc gia, trở thành Bát phẩm tông môn được thế nhân kính ngưỡng, siêu việt trên ngàn, trên vạn người.
Nhưng... cho dù là những tông môn này, bí kíp có được cũng rất khó đạt tới Thanh giai. Cho dù có, tối đa cũng chỉ là Thanh giai đê cấp.
Thanh giai Cao cấp, cơ bản là chuyện không thể nào.
Đến loại cấp bậc này, Huyền Tông bình thường cả đời đều không có cơ hội nhìn thấy. Cho dù là ở trong tay những Thất phẩm tông môn, Thanh giai Cao cấp bí kíp cũng thuộc loại bí kíp thượng thừa chỉ có đệ tử hạch tâm nhất cấp* mới có thể được truyền thụ. Loại bí kíp này, đều thuộc về bí mật bất truyền của các đại tông môn, căn bản không có khả năng truyền ra bên ngoài.
*đệ tử hạch tâm nhất cấp: đây được coi là đệ tử có thiên phú cao nhất, có khả năng kế thừa chức tông chủ của một tông môn.
Nếu dám tự tiện truyền ra bên ngoài, vậy sẽ bị người trong tông đuổi giết đến khi chết mới thôi.
Cho nên, nếu muốn đạt được loại bí kíp cấp bậc này thì chỉ có thể dựa vào kỳ ngộ cùng đấu giá. Kỳ ngộ ai cũng muốn, nhưng chính thức có thể có được, lại là trong vạn người cũng không có nổi một người. Mà ở đấu giá hội, muốn xuất hiện một bí kíp đạt tới Thanh giai Cao cấp trở lên cũng là khó càng thêm khó. Ở quốc gia nhỏ như Tử Hoa Vương Quốc, mấy chục năm đều chưa hẳn sẽ xuất hiện dù chỉ một lần.
Hơn nữa, dù cho xuất hiện, cũng thường thường sẽ xuất hiện ở nơi phồn hoa như Trung Châu Hoàng Thành. Ở địa phương vắng vẻ như Tử Hoa Tây Cảnh, đây là ngoại lệ, cũng là lần đầu tiên.
Ở trong tay Diệp Bạch, bí kíp cao nhất mặc dù đạt tới Lam giai, nhưng nó chỉ dùng để trị liệu, hơn nữa là từ ở chỗ Kiếm lão tốn hao một cái giá cực lớn mới có thể đạt được.
Chính thức quy về thực dụng, cũng đều là do bản thân hắn tự mình đạt được. Nhưng cao nhất cũng chỉ là Thanh giai Trung cấp, hơn nữa đại bộ phận lại chỉ là tàn cuốn, không được đầy đủ.
Vân Long Thập Hiện là như thế, Thiên Lôi Hỏa Độn là như thế, Việt Vương chỉ là như thế, Tam Thiên Kiếm Khí quyết cũng là như thế...
Có thể nói, Diệp Bạch chính thức tu luyện đến đại thành cao nhất chỉ là Lục giai đỉnh cấp. Đạt tới Thanh giai Trung cấp trở lên, có thể nói là không có.
Cũng bởi vậy, khi tên hồng phát đấu giá sư vừa nói ra sáu từ Thanh giai Cao cấp Huyền quyết, Diệp Bạch trong lòng liền lộ vẻ kinh ngạc, cùng chấn động.
Càng đừng đề cập đến những người bình thường ở dưới đài. Những người này ngay cả Lục giai bí kíp đều chỉ có thể nghe nói, chứ đừng nói là chính mắt nhìn thấy.
Bất quá rất nhanh, Diệp Bạch liền phục hồi tinh thần lại. Trước mắt, còn không phải thời điểm nghĩ tới những điều này. Bí kíp chưa tới tay, hết thảy ý nghĩ đều là vô dụng.
Cho nên, hắn rất nhanh liền trở nên tỉnh táo. Một bản bí kíp như vậy, bất kể là ai đều sẽ không tiếc bất cứ giá nào, thậm chí chém giết để đoạt được. Đối thủ cạnh tranh của hắn cũng không ít, nhưng có thể ganh đua đến cuối cùng, không hề nghi ngờ cũng chỉ có bốn căn ám các ở lầu ba này.
Hắn muốn từ trong tay tam đại Huyền Tông đoạt được quyền sở hữu bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển", vậy cũng không dễ dàng. Nhưng là, hắn cũng tuyệt đối sẽ không buông tha cho.
Có thực lực cường đại làm chỗ dựa, hắn căn bản là không sợ hãi bất luận thế lực nào. Hơn nữa trên người có tài phú khổng lồ ủng hộ, dù cho cuối cùng liều đến nguyên khí đại thương, bản "Thiên Huyền Hỏa Quyển" này hắn cũng nhất định phải đạt được.
Cho nên, Diệp Bạch chậm rãi tựa vào ghế dựa, cũng không có biểu lộ gì. Nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua dưới đài, lại luôn thoáng đảo qua hộp ngọc hình chữ nhật trong tay hồng y thiếu nữ một cái, sau đó dời đi.
Hắn lẳng lặng chờ đợi trận kinh thiên đấu giá này bắt đầu.
Thanh Điểu Hồng Trần Các thủ các giả phát tán khí tức cường đại khiến người khác sợ hãi, nhưng cũng không thể đe dọa được tam đại Huyền Tông. Bất quá, ba người cũng không muốn trực tiếp khiêu khích hắn. Bọn họ minh bạch, một đối một, bất luận người nào cũng đều không phải đối thủ của vị thần bí thủ các giả kia.
Thanh Điểu Hồng Trần các thủ các giả, giống như Thiên Nha Lão Tổ, đều là đến từ Trung Châu Hoàng Thành. Truyền thuyết, người này một thân tu vi đã đạt tới đăng phong tạo cực, khoảng cách Thượng vị Huyền Tông chẳng qua cũng chỉ là một bước ngắn mà thôi.
Nhân vật như vậy, tự nhiên là không thể nào xuất thân từ Tử Hoa Tây Cảnh. Lai lịch của hắn rất thần bí, nghe đồn là do quái vật khổng lồ sau lưng Thanh Điểu Hồng Trần Các phái ra, cũng không phải quanh năm đều ở nơi này. Chỉ có ở một số Đấu giá hội cực kỳ trọng yếu của Thanh Điểu Hồng Trần Các, hắn mới có thể hiện thân, nhằm trấn áp mọi người bạo động.
Cho nên, bình thường tất cả mọi người căn bản nhìn không thấy hắn, ai cũng không biết hắn ở nơi nào, càng không biết hắn sẽ xuất hiện lúc nào. Chỉ biết là, một khi có người gây rối ở Đấu giá đại hội của Thanh Điểu Hồng Trần Các, kết cục tuyệt đối sẽ vô cùng thê thảm.
Một lý do nữa, là bởi vì vị thần bí thủ các giả này không phải Huyền Tông bản địa của Tử Hoa Tây Cảnh, hơn nữa hành tung bất định, số lần xuất hiện trong vòng một năm tổng cộng sẽ không vượt qua hai lần. Cho nên, ở thời điểm mọi người bày ra bảng xếp hạng Huyền Tông của Tử Hoa Tây Cảnh cũng không đem hắn sắp xếp vào trong đó.
Tử Hoa Tây Cảnh tam tông, cũng chỉ vì muốn cho mọi người biết Huyền Tông thường trú ở đây có Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, cùng với Hàn Nha thành Thiên Nha Lão Tổ ba người mà thôi.
Đương nhiên, còn có một chút cường giả lánh đời, thậm chí phong đao kỳ sĩ khác. Những người này, đồng dạng không thuộc về bảng Huyền Tông của Tử Hoa Tây Cảnh, bình thường cũng căn bản nhìn không thấy sự xuất hiện của bọn họ. Dần dần, mọi người cũng sẽ không để ý đến sự tồn tại của những người này, căn bản sẽ không để ý tới.
Nhìn dưới đài đấu giá đại hội, mọi người bởi vì một câu của mình mà trở nên bạo động cùng cuồng loạn, sau lại bởi vì thần bí kia thủ các giả xuất hiện mà trở nên yên tĩnh, hồng phát đấu giá sư thoả mãn cười, lúc này mới rốt cục mở miệng: "Hiện tại, mời mọi người bắt đầu cạnh tranh. Người cuối cùng lấy được quyển bí kíp, bổn các còn có một vật thần bí sẽ tặng kèm theo. Về phần đó là vật gì, hiện tại ta sẽ không nói. Người đạt được bí kíp, cuối cùng sẽ tự biết."
Nói đến đây, hắn nhìn mọi người phía dưới, mỉm cười nói: "Tốt rồi, mời mọi người ra giá a. Khi có người ra giá cao nhất, ba chùy rơi xuống mà không có người cao hơn nữa, bản Hỏa hệ Cao giai Huyền quyết này liền thuộc về vị đó rồi."
Nói xong, hắn lui về phía sau một bước, lẳng lặng chờ đợi.
Hỏa nhiệt trong tưởng tượng ngay từ đầu cũng không có xuất hiện, phía dưới lộ ra vẻ có chút tẻ ngắt. Hiển nhiên, tất cả mọi người vẫn còn có chút không thể tin, thậm chí không biết làm sao. Tất cả mọi người biết rõ, quyển bí kíp này cũng không phải có thể dễ dàng lấy được. Nhất là ở trên đỉnh đầu, mấy gian ám các ở lầu ba vẫn chưa có người nào mở miệng.
Tất cả mọi người minh bạch, người đạt được cuối cùng sợ là một trong mấy vị trên lầu. Bọn họ cho dù kêu giá, cũng bát quá chỉ khiến cho người ta xem thường mà thôi, căn bản không thể thành công đắc thủ, ngược lại vô duyên vô cớ mất mặt.
Nhưng cuối cùng, sự hấp dẫn của Thanh giai Cao cấp bí kíp vẫn khiến một số người không thể cưỡng lại. Trong đại sảnh đấu giá, một tử y trung niên nhân bỗng nhiên đứng lên, cao giọng quát: "Một nghìn năm trăm vạn, quyển bí kíp này, ta muốn!"
"Xuy!" Hắn vừa nói xong, toàn bộ đấu giá đại sảnh liền vang lên những tiếng hừ lạnh. Không ít người nhìn về phía tử y trung niên nhân kia, khuôn mặt tràn đầy vẻ khinh thường. Trong đó, có một người nói: "Mới một nghìn năm trăm vạn mà muốn đem bản Thanh giai Cao cấp bí kíp này lấy đi, ta xem ngươi là não có vấn đề a, cho là mình có tiền? Ta ra giá 1600 vạn!"
Như ở thời điểm bình thường, có thể xuất ra 1500 vạn tự nhiên cũng không phải người bình thường. Ở đây, không ít người liền nhận ra tử y trung niên nhân vừa mới ra giá cũng là bá chủ một phương của Lạc Nhật Thành, Thanh Lam Sơn Thanh gia gia chủ Thanh Vô Hành. Nhưng rất hiển nhiên, ở loại đấu giá hội đẳng cấp này, những thế gia gia chủ bình thường rõ ràng không đủ nhìn.
Mà người ra giá cao hơn hắn tên là Hùng Thiên Báo, cũng là một đại thế gia gia chủ khác. Hùng gia cùng Thanh gia từ trước đến nay luôn nhìn nhau không vừa mắt, cho nên mắt thấy Thanh Vô Hành đứng đấu giá, mặc dù biết chính mình khẳng định cũng mua không được, Hùng Thiên Báo vẫn lập tức đứng lên, báo ra cái giá cao hơn, 1600 vạn, nhằm hạ thấp thể diện của Thanh Vô Hành.
Quả nhiên, sau thanh âm báo giá của Hùng Thiên Báo, Thanh Vô Hành sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi. Hắn xoay đầu lại, giọng căm hận: "Ngươi..."
Hiển nhiên, trong lòng của hắn, đã cực kỳ hận Hùng Thiên Báo ở trước mặt mọi người quở trách chính mình.
Trong ánh mắt, đều chỉ có phẫn nộ.
Nhưng Hùng Thiên Báo căn bản sẽ không e ngại, khinh thường cười nói: "Ngươi cái gì ngươi, không có tiền cũng đừng hô to gọi nhỏ. Có bản lĩnh, lại đấu giá a!"
Thanh Vô Hành cũng biết, loại biểu hiện tranh phong này hoàn toàn không hề có chút ý nghĩa nào. Bởi vì hắn biết, nếu mình ở phương diện giá cả không thể ép một bậc, vậy sẽ càng khiến người khác thêm xem thường.
Cho nên, hắn quay đầu, không hề để ý tới Hùng Thiên Báo, lần nữa giơ một tay lên nói: "Một ngàn tám trăm vạn!"
"Một ngàn chín trăm vạn!"
Hùng Thiên Báo cũng không lưỡng lự, lập tức ra giá cao hơn. Hiển nhiên, hắn muốn cùng Thanh Vô Hành đấu đến cùng.
Theo hai người này tăng giá, tràng diện rốt cục dần chậm rãi nóng lên. Mặc kệ đạt được hay không, ở trước mặt nhiều người như vậy thể hiện cũng là chuyện tốt, nghĩ vậy liền có không ít người mở miệng tăng giá. Cuối cùng, khi đến hai ngàn ba trăm vạn, Thanh Vô Hành cùng Hùng Thiên Báo rốt cục kiệt lực, cũng đã không thể mở miệng.
Hiển nhiên, dù cho bọn họ là gia chủ thế gia vọng tộc hơn ngàn năm, đến hoàn cảnh này cũng không thể cạnh tranh nổi nữa.
Hai người liếc nhau một cái, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ phẫn nộ, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể chán nản, vô lực ngồi xuống.
Đúng lúc này, trong những gian ám các trên lầu hai, rốt cục cũng có người mở miệng, hơn nữa mới mở miệng liền lấy thế không thể đỡ đem trọn những thanh âm ồn ào trong đại sảnh đấu giá trở nên im bặt.
Đây là một thanh âm có chút âm nhu, vừa mở miệng liền: "Ba nghìn vạn!"
Trong đại sảnh, mọi người nhất thời đều im lặng, hiển nhiên con số này đã quá khả năng của bọn họ. Nhưng không ai biết, đấu giá, hiện tại mới thực sự bắt đầu.
Truyện khác cùng thể loại
84 chương
36 chương
48 chương
81 chương
57 chương
982 chương
750 chương