Vô Tận Kiếm Trang
Chương 766 : Anh hùng mịch (6).
Thấy Phó Tinh Di cầm lấy Thần Long giản vọt lên, hướng về phía chính mình đuổi theo, Diệp Bạch kêu lên một tiếng.
Nhưng hắn không cảm thấy bối rối, thân hình tại giữa không trung cười khẽ một tiếng, màu lam nhạt quanh người chợt lóe lên, sau đó biến mất.
Dưới đài, tất cả mọi người đều kinh ngạc trợn to hai mắt lên nhìn, không hiểu làm sao lại sinh ra như vậy, sau một lát Diệp Bạch kỳ thật không phải biến mất, mà cả người như tiến vào một loại Huyễn Cảnh kỳ lạ, giống như ẩn như hiện vậy.
Chỉ thấy quanh người, màu lam nhạt tạo thành một đạo thủy chướng, đem bao bọc tại bên trong. Nếu như không phải ánh mặt trời phản xạ, trong khoảng thời gian ngắn không thể nhìn thấy người.
- Hư vạn tướng, Thủy Lam Thiên Mạc.
Trong lúc đó, quanh người Diệp Bạch bày ra hai cái Kiếm trận, Trung cấp Hư Di Kiếm Trận, cùng Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận, hai cái Kiếm trận này là do hắn sau khi đạt tới tứ cấp Kiếm Trận sư thì mới thu được, một cái chủ Huyễn, một cái chủ phòng, sau khi kết hợp đạt tới hiệu quả hoàn mỹ.
Chính Kiếm trận như vậy mọi người không nhận ra, còn tưởng rằng hắn có thực lực trung vị Huyền Tông, lúc này mọi người trợn to hai mắt, kinh hô một mảnh, vang lên.
Chỉ có những tông chủ đang xem cuộc chiến trên đài, những Tông chủ này, mới nhìn thấy chỗ thần kỳ, nhưng bọn họ cũng không nhận ra, Huyền kỹnày sao kỳ diệu như thế.
Phó Tinh Di thấy, hừ lạnh một tiếng nói:
- Điêu trùng kỹ, muốn dùng Huyễn thuật mê hoặc ta sao? Xem ta phá Huyễn thuật như thế nào.
Lúc này nhìn thấy một đôi Thần Long giản này, từ giữa không trung mạnh mẽ vọt lên, như cùng hai đạo Tử sắc Lôi Đình, trực tiếp phá trời cao, quyết tâm phá vỡ Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận Diệp Bạch.
Nhưng đáng tiếc, tứ cấp Trung cấp phòng ngự Kiếm trận là một trong Lam sắc Truyền kỳ cấp Kiếm trận, Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận được một tên Kiếm Trận sư tứ cấp, thậm chí gần đến ngũ cấp điều khiển cực kỳ cường đại, nếu như dễ dàng bị công phá như vậy, thì Kiếm Môn trong, truyền thừa đến nay đơn giản như vậy sao.
Thần Long song giản công kích ở tại chung quanh Diệp Bạch, tạo thành từng đợt bọt sóng công kích Diệp Bạch.
Thấy một màn như vậy, dưới đài mọi người cảm giác va chạm kịch liệt, mọi người lúc này đều lặng ngắt như tờ.
Mà các Đại tông chủ xem cuộc chiến trên đài, cũng lộ ra ngoài ý muốn, hai mặt nhìn nhau.
Trong ánh mắt Ly Hận Cung Cung chủ Sở Ly Hận lộ ra thần sắc chấn kinh, nói:
- Đây là Huyền kỹ phòng ngự gì, đáng sợ như vậy, chỉ sợ ít nhất cũng là Thanh cấp rồi?
Thực Hồn Tông Tông chủ Kim Thực Hồn nghe vậy, cũng gật đầu khen:
- Đúng, Tử Cảnh Cốc có môn Thanh cấp phòng ngự Huyền kỹ, hơn nữa nhìn phẩm cấp, chỉ sợ không phải đơn giản, có khả năng Đỉnh cấp.
Đột nhiên, Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ bên cạnh, cũng lên tiếng cười lạnh, làm bộ như không thèm để ý, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Ta nhìn, chỉ sợ phải, cái gì Thanh cấp Huyền kỹ, từ một tên Đỉnh cấp Huyền sư dùng đến, uy lực cũng không được như vậy, nếu như môn Huyền kỹ này chính là Lam cấp rồi?
Rất nhiều người nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt đại biến, Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên, trong ánh mắt dị quang chợt lóe, thấp đầu, vuốt ve một quả Tử Ngọc bản chỉ trong tay, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, trên mặt xẹt qua một tia âm u, cười lạnh nhìn thoáng qua Bàng Nguyên Vũ, nhưng không có nói cái gì.
Trên đài, lập tức lâm vào một mảnh yên tĩnh, mọi người suy nghĩ, nhưng không đưa ra ý kiến gì, hiển nhiên đều thấy được vẻ cứng ngắc cùng quỷ dị.
Lúc này nếu mở miệng, chỉ cần nói sai một câu nói, liền có thể dẫn đến đại chiến, cho nên cũng không có ai dại dột đưa ra ý kiến.
Có người hy vọng nhìn thấy xung đột như vậy, nhưng cũng không dám tùy ý mở miệng, bởi vì làm vậy chính là vật hi sinh.
Nhưng hai người Diệp Bạch và Phó Tinh Di, toàn bộ tâm thần, đều đặt ở trong chiến đấu.
Trên Lôi đài Phó Tinh Di cầm song giản đánh ra, sau đó không có tác dụng, kinh ngạc vô cùng.
- Điều này sao có thể. . . phòng ngự Huyền kỹ làm sao đáng sợ như thế, có thể chống lại được Long Mãng chi biến, song giản chi uy sao?
Rốt cục lần đầu tiên nhìn thẳng vào trước mặt tên địch thủ, vốn vì hắn tự phong Huyền Nguyên mà Phó Tinh Di có chút bất mãn, nhưng lúc này, hắn biết muốn thắng Diệp Bạchcũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
Lúc này Phó Tinh Di trở nên trịnh trọng, hắn biết, cơ hội cho hắn không nhiều lắm, nếu như một kích mà vô phương đánh bại Diệp Bạch, thì hắn thất bại cơ hồ đã định rồi.
Kết quả này, nếu như hắn thua một tên Trung cấp Huyền Tông thì bình thường, nhưng hiện tại, Diệp Bạch chỉ là một tên Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới, nếu như còn thất bại, hắn không thể tha thứ cho chính mình.
Cho nên, lúc này cũng không chút do dự, sau khi nhìn thấy song giản trở về, hắn trực tiếp đánh ra một kích cực mạnh.
- Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết, đệ cửu biến, Hoàng Cực biến.
Ngay lập tức có một đoàn hư ảnh Hỏa Phượng, từ đỉnh đầu của hắn lao ra, trong nháy mắt tạo thành biển lửa, song giản ở trong tay hắn, trở nên đỏ rực.
- Thối Bản Hoàn Nguyên.
Quát to một tiếng, song giản lại lần nữa đánh ra, lần này song giản ở trên không trung xoay quanh, phát ra thanh âm "Ô ô, ô ô. . .", nơi nó đi qua, không khí như bị thiêu đốt tạo thành một mảnh khói đen.
Thấy một màn như vậy, dưới đài rất nhiều người biến sắc, đối với thực lực chân chính của Phó Tinh Di, rốt cục mọi người cũng đã nhận thức.
Trước đây bọn họ biết Phó Tinh Di thua ở trong tay Lôi Hành Không thì cũng không có gì đặc biệt, nhưng lúc này Phó Tinh Di thể hiện thực lực chân chính, Thiên Ma Cửu Biến Thần Quyết thi triển tuyệt chiêu ra thì lúc này, Thần Long giản cũng đã thể hiện ra uy lực đáng sợ, muốn đem Diệp Bạch đánh bại.
Thấy một màn như vậy, Diệp Bạch cũng biết Phó Tinh Di có tâm tư thắng bại, lập tức khẽ cười một tiếng nói:
- Cũng tốt thôi, như ngươi mong muốn đi, Việt Vương Chỉ.
Quát nhẹ một tiếng, Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận quanh người Diệp Bạch cùng với kiếm quang thu vào trong tay áo, cả người Diệp Bạch lộ ra, rồi sau đó, hắn mỉm cười, nhẹ nhàng điểm xuất một chỉ.
Một chỉ này, rơi tại trong mắt mọi người, bình thường mà thôi, vô cùng đơn giản, nhưng trong nhãn trung mấy vị tông chủ, đều sắc mặt đại biến.
Mà những vị này, cũng không nhìn Phó Tinh Di, mà đang cảm giác được một chỉ đáng sợ.
Lúc này Phó Tinh Di đang cảm giác được đứng, có một tòa cự sơn đang đè xuống, vô luận hắn tránh né như thế nào, đều không thể chống đỡ được.
Đánh trời phạt đất, phán định sanh tử.
Đây là Việt Vương Chỉ, phách tuyệt thiên địa, không có người nào có thể kháng cự.
Đối mặt với chiêu thức này, Phó Tinh Di biết, chính mình bị ép đến không còn nửa phần chi lực, thất bại, hơn nữa thất bại thật thê thảm rồi, mà bị bại tâm phục khẩu phục.
Lúc này nếu như Diệp Bạch không áp chế thực lực trung vị Huyền Tông, hắn thậm chí ngay cả cùng Diệp Bạch tiến hành chiêu thứ hai cũng không có.
Cho nên, một chỉ Diệp Bạch điểm xuống, ngay lập tức chạm đến mi tâm hắn, lúc này, hắn ném song giản trong tay, giơ tay lên đầu, nhìn Diệp Bạch, nói:
- Ta nhận thua.
Đầu ngón tay Diệp Bạch, cuối cùng dừng lại, sau đó cười cười.
Rồi sau đó, thân thể của hắn bạo trượng âm thanh, huyệt vị mới vừa rồi phong bế lần nữa khôi phục đến trung vị Huyền Tông, khí thế tăng lên rất nhiều.
Thấy một màn như vậy, dưới đài tĩnh mặc, đánh bại Phó Tinh Di không hề nghi ngờ, thực lực Diệp Bạch được tất cả mọi người đồng ý.
Đây là thực lực trung vị Huyền Tông, một chỉ đánh bại một tên Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh, hơn nữa làm cho đối phương bại mà không hề có cảm giác áp bách, bị bại cam tâm tình nguyện.
Các Đại tông môn Tông chủ nhìn phòng ngự huyền kỹ của Diệp Bạch, nghi hoặc vô cùng.
Nhưng điểm tâm tư này, sau khi nhìn thấy thực lực của Diệp Bạch, liền bị đánh tan.
Sắc mặt của Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ, có chút trắng nhợt, mặc dù rất nhanh khôi phục lại bình thường, nhưng Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn lúc này, cũng không hề cố kỵ ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười kinh động khắp nơi, làm cho vô số người chú ý, mà hắn cũng không có ngừng lại.
Lúc này, tâm tình khoái trá, vui sướng.
Tên trọng tài cũng sửng sốt chốc lát, sau đó kịp thời phản ứng, vội vàng tuyên bố:
- Trận chiến thứ hai, Tử Cảnh Cốc Diệp Bạch, thắng.
Lúc này, Thiên Tiên đài tỷ thí ba trận chiến cuối cùng, hai trận đã thi đấu. Trận chiến đầu tiên, Lôi Tông Lôi Hành Không thắng, trận chiến thứ hai, Tử Cảnh Cốc Diệp Bạch thắng. Lúc này, Ma Thần Cốc Phó Tinh Di hai trận đều bại, xếp thứ ba.
Chỉ còn lại một trận cuối cùng, Tử Cảnh Cốc Diệp Bạch, quyết đấu Lôi Tông Lôi Hành Không để chọn Thiên Tiên đài đệ nhất lần này.
Truyện khác cùng thể loại
84 chương
36 chương
48 chương
81 chương
57 chương
982 chương
750 chương