Vô Tận Kiếm Trang
Chương 310 : Khiêu khích.
Lão giả thấy Diệp Bạch nói thế thì hỏi:
- Ngươi xác nhận chứ?
Diệp Bạch gật đầu đáp:
- Xác nhận.
Lão giả liền cười cười, rút quyển sách màu lam ra mà đưa cho hắn:
- Chỉ cần ngươi chọn rồi thì nó là của ngươi. Ba ngày sau ngươi tới đây lấy cây đàn, ta ở đây chờ ngươi.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu nói:
- Được vậy thì chúng ta cáo từ trước, đa tạ lão trượng.
Lão giả gật nhẹ đầu, lúc này bọn người Diệp Khổ cũng đã từ biệt lão giả. Mọi người sau khi rời khỏi Phần Hương Cầm các thì liếc nhìn nhau một cái, La Long Hạc hỏi:
- Tiếp theo chúng ta làm sao đây? Tiếp tục nhìn những thứ khác hay trở về.
Diệp Khổ cũng nhìn về phía Diệp Bạch, Diệp Bạch lắc lắc đầu, Diệp Khổ nói:
- Đã như vậy thì chúng ta cũng không nên mua gì, không bằng trở về đi. Chúng ta vừa mới tới Tử Cảnh Cốc cũng không nên quá lãng phí, mỗi một điểm cống hiến đều vô cùng quan trọng, tạm thời chúng ta vẫn chua mua nổi vật gì. Ở trong Bách Bảo các đúng là có rất nhiều thứ tốt, bí kíp đan dược huyền binh nhưng chúng ta đều không mua nổi, không bằng trở về tu luyện cho thật tốt, sau đó tiến vào trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc kiếm điểm cống hiến.
Diệp Bạch cũng gật đầu nói:
- Không sai, nhất là bốn người Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong các ngươi cần phải cố gắng, ta và Diệp Khổ, Diệp Khuyết dù sao cũng đã đạt tới huyền sĩ, ở trong Tử Cảnh Cốc chỉ cần cố gắng tu luyện là được, tuy nhiên các ngươi vẫn chưa đạt tới đó, nếu như trong vòng một năm mà vẫn không đột phá được thì sẽ bị đuổi ra ngoài Cho nên các ngươi càng phải cố gắng hơn nữa.
Bọn người Diệp Bồng Lai, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong đều gật đầu, trịnh trọng nói:
- Chúng ta biết rõ.
Hiển nhiên bọn họ cũng hiểu rõ là thời gian cấp bách, nếu như trong vòng một năm không đột phá tới cảnh giới huyền sĩ thì sẽ bị đào thải. Ở trong Tử Cảnh Cốc bất kể là đệ tử ngoại tông nào thì cũng phải có tu vi huyền sĩ mới đủ tư cách.
Chỉ có Diệp Thiên Nhi là lạnh lùng, hiển nhiên nàng hơi khó chịu với Diệp Bạch.
Trước kia nàng là một trong những đệ tử hạch tâm của Diệp gia, không ngờ hôm nay nàng lại nhìn thấy một tên đệ tử ngoại tông trở nên siêu việt hơn nàng, trở thành huyền sĩ trung cấp, mà hai người xếp song song với nàng là Diệp Khổ cùng với Diệp Khuyết cũng đã tiến lên thành huyền sĩ, trong tam đại đệ tử hạch tâm của Diệp gia chỉ có mình nàng đạt tới huyền sĩ tầng thứ mười đỉnh phong, cho nên dĩ nhiên nàng cảm thấy khó chịu.
Tuy nhiên một khi nàng đột phá thành huyền sĩ thì có thể nói trong nháy mắt đạt tới huyền sĩ trung cấp cũng không chừng. Ngược lại bọn người Diệp Khổ Diệp Khuyết thì không được như vậy. Bởi vì nàng đã có một viên Thiên Đạo Cực Huyền Đan, đan dược tam giai đê cấp huyền sĩ, ở mức độ dưới huyền sĩ trung cấp có thể tực tiếp tăng lên một tầng huyền lực.
Loại đan dược này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, nàng có thể trực tiếp từ huyền sĩ sơ cấp lên huyền sĩ trung cấp, quá trình này cũng khiến cho người khác hâm mộ.
Diệp Bạch mỉm cười, hắn cũng không để ý tới biểu lộ lạnh lùng của Diệp Thiên Nhi, hắn thấy ba người còn lại gật đầu thì liền nói:
- Đã như vậy thì chúng ta trở về, sau khi trở về thì phải tu luyện cho thật tốt để tu vi ngày càng tăng nhanh lên.
Lúc này tám người liền đi ra khỏi Bách Bảo Các, bọn họ cũng không nhìn những vật phẩm khác nữa.
Mấy người đều đi tới một chỗ khác.
Lúc này là ban ngày, vô cùng vắng vẻ, tám người Diệp Bạch đi về phía chiếc cầu nhỏ, chiếc cầu này được ghép từ hai cây gỗ vô cùng đơn giản, nhiều nhất cũng đủ cho hai người đi song song với nhau, nếu như ba người thì hơi chen chúc một chút.
Diệp Bạch, Diệp Khổ liền đi tới, sau đó là Diệp Khuyết Diệp Thiên Nhi rồi Diệp Bồng Lai và La Tiền.
Đạm Thai Thiên Phong và La Long Hạc hai người này đi sau cùng.
Diệp Bạch, Diệp Khổ hai người dễ dàng đi qua chiếc cầu, trở lại chỗ ở của mình. Mà Diệp Khuyết Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, La Tiền cũng theo sát sau lưng họ.
Nhưng đúng lúc La Long Hạc và Đạm Thai Thiên Phong đi qua thì phía đối diện bọn họ có ba đệ tử ngoại tông tiến tới.
Nếu là bình thường, thấy có người qu cầu thì bọn họ chỉ cần chờ một chút là tới nơi, nhưng những thanh niên này thấy hai người Đạm Thai Thiên Phong và La Long Hạc thì lập tức chặn lại trên cầu. Hai người Đạm Thai Thiên Phong và La Long Hạc cũng không muốn gây chuyện, bọn họ nép sang bên phải, chờ hai người kia qua hết thì bọn họ sẽ đi qua.
Tuy nhiên không ngờ bọn họ càng lui thì đối phương lại càng thêm quá đáng, nghênh ngang sóng vai đi tới. Tuy nhiên khi tới gần thì một thanh niên rụt thân hình lại,tựa hồ như muốn lùi về phía bên kia. Điều này khiên cho La Long Hạc và Đạm Thai Thiên Phong thở dài một hơi, bọn họ vừa mới tiến vào Tử Cảnh Cốc không muốn gây mâu thuẫn, lúc này bọn họ chưa phải là huyền sĩ mà mới chỉ là huyền giả, là những người có thực lực kém nhất không nên gây mâu thuẫn với người khác.
Tuy Diệp Bạch Diệp Khổ cùng đi với họ nhưng dù sao đại bộ phận trong đó cũng là người cảu Diệp gia, mà bọn họ một người đến từ La gia, một người đến từ Đạm Thai gia. Đạm Thai Tử Nguyệt đã tiến nhập vào nội tông, hai người trong bọn họ có cảm giác cô đơn, cho nên mỗi lần làm việc đều đi cùng một chỗ. Tuy Diệp Bạch, Diệp Khổ hai người này giao hảo với họ rất tốt nhưng khi xảy ra chuyện bọn họ có thật sự đứng ra giúp họ hay không thì không biết.
La gia trước kia có giao hảo với Diệp gia rất nhiều, La Long Hạc còn đỡ, việc nhỏ Diệp Bạch và Diệp Khổ tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn, nhưng nếu liên quan đến đệ tử cao giai thì cũng không dám chắc. Phải biết rằng, thực lực của bọn họ yếu ớt, thì không chịu nổi cơn phong ba ở Tử Cảnh cốc này.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
318 chương
150 chương