Thiên Đế thờ ơ nhìn mọi việc, nhìn Thủy Đức Tinh Quân mất đi hồn phách ngơ ngác ngồi dưới đất, làn môi dưới khẽ mở, con ngươi như mực nhìn vào đôi lam nhãn trống rỗng, môi mỏng khẽ mở nói: “Toàn bộ lỗi lầm đều do Ngao Triệu, Hỏa Đức Tinh Quân là vì Ngao Triệu mà chết, ngươi phải báo thù cho Hỏa Đức Tinh Quân mới đúng.” “Hỏa là vì Ngao Triệu mà chết… Đều là do Ngao Triệu… Đều là do Ngao Triệu…” Tựa như một con rối mất hồn lặp lại tiếng nỉ non, đột ngột ánh mắt tan rã của Thủy Đức Tinh Quân thoắt chốc ngưng tụ, lam nhãn như biển sâu u lam gần như đen đặc, hắn chợt bật dậy khỏi mặt đất, mặt mày dữ tợn nói: “Đều là do Ngao Triệu! Ngao Triệu! Ta giết ngươi!” “Giết Ngao Triệu! Giết Ngao Triệu!” Giờ phút này trong lòng Thủy Đức Tinh Quân không thể dung bất kỳ thứ gì được nữa, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm: đó chính là giết Ngao Triệu! Hắn muốn giết Ngao Triệu báo thù cho Hỏa Đức Tinh Quân! Bóng dáng u lam gào thét chạy thẳng đến Lôi Công sơn! Thiên Hậu vẫn canh giữ ở cửa thủy chung lo lắng nhìn vào trong điện, không phải là nàng cho rằng Hỏa Đức Tinh Quân phản bội mình, chỉ là Thiên Đế xưa nay đa nghi mà cảnh giác, tính tình của Hỏa Đức Tinh Quân lại ngay thẳng e là sẽ bị Thiên Đế nhìn ra cái gì, nhưng nàng lại không dám xông vào, nếu nàng đi vào lúc này chỉ sợ sẽ càng làm cho Thiên Đế nghi ngờ hơn thôi. Nàng đang lo lắng, thì thấy Thủy Đức Tinh Quân điên cuồng lao ra, nhưng không hề nhìn thấy Hỏa Đức Tinh Quân, nàng vội vàng kéo Thủy Đức Tinh Quân lại, hỏi: “Hỏa Đức Tinh Quân đâu?” Nhưng khi nàng đối diện với đôi mắt chết chóc không có linh hồn của Thủy Đức Tinh Quân, nàng bỗng nhiên kinh tâm, Thủy Đức Tinh Quân sao lại trúng thuật Khôi Lỗi(1) chứ? Thuật Khôi Lỗi này là thuật điều khiển thân thể, thế nhưng vị thần có thần lực cao thâm như Thủy Đức Tinh Quân không thể dễ dàng trúng thử thuật này mới đúng, trừ khi… (1) con rối “Giết Ngao Triệu!” Trong mắt Thủy Đức Tinh Quân vốn không có gì khác, hắn hung hăng hất tay Thiên Hậu ra, rồi thẳng hướng chạy về phía trước. Thiên Hậu nhất thời không kịp phản ứng, sững sờ trừng mắt nhìn bàn tay vừa mới chạm lên Thủy Đức Tinh Quân, sự bi ai truyền đến từ bàn tay đó thật sự quá sức mạnh mẽ, cứ thế liên đới khiến tâm của nàng cũng rung động theo! Cái gọi là đau thương còn hơn tâm chết, người chết tâm đương nhiên dễ dàng bị thao túng nhất, cũng khó trách Thủy Đức Tinh Quân bị khống chế! Nhận ra được Thủy Đức Tinh Quân đã chạy xa, nàng cuống quýt mở miệng hét lớn: “Thiên binh thiên tướng mau ngăn cản Thủy Đức Tinh Quân lại!” “Ai dám cản hắn? Thủy Đức Tinh Quân là phụng mệnh của trẫm.” Giọng nói vô tình của Thiên Đế truyền đến từ phía sau, y bí hiểm nhìn Thiên Hậu, nói: “Thiên Hậu vào đi.” Thiên Hậu lặng yên theo sát phía sau Thiên Đế, đi vào điện phủ có chút rét lạnh, ngay cả ánh mắt của nàng dù không tốt cũng thấy được vết máu loang lổ trên mạn sa kia, bàn tay hơi lạnh nhẹ nhàng chạm lên vết máu lưu lại, rõ ràng đã khô khốc, nhưng nóng rực đến nỗi khiến nàng không dám đụng vào rồi lại không thể không chạm vào. Đó là máu của Hỏa Đức Tinh Quân! “Cứu Thủy Đức… Xin hãy cứu Thủy Đức…” Điểm sáng đã tan biến nhưng vẫn còn tàn lưu để lại chấp niệm duy nhất, khi ngón tay của Thiên Hậu lướt qua vết máu, cố niệm cuối cùng của Hỏa Đức Tinh Quân không ngừng lặp lại trong đầu Thiên Hậu, bỗng chốc trái tim không khỏi cảm thấy chua xót, ánh mắt không tự chủ bắt đầu trở nên mơ hồ, vết máu ảm đạm không ngừng trùng lặp với gương mặt bi thương của Hỏa Đức Tinh Quân. Là nàng đã hại Hỏa Đức Tinh Quân! Chỉ vì nàng nhìn thấu được sự ái muội giữa Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân, cùng với phân tình của Hỏa Đức Tinh Quân dành cho Ngao Triệu, vì vậy nàng lợi dụng phần nhân tình này, lệnh Hỏa Đức Tinh Quân đi ngăn cản Thủy Đức Tinh Quân, kết quả lại là hại chết Hỏa Đức Tinh Quân vừa khiến Thủy Đức Tinh Quân trúng thuật Khôi Lỗi! Mà thuật Khôi Lỗi này một khi trúng phải, thì không cách nào cởi bỏ được, lúc cởi bỏ chính là thời khắc tử vong! Sống như vậy chẳng khác gì đã chết! “Tại sao… Tại sao lại bày thuật Khôi Lỗi với Thủy Đức Tinh Quân!” Thiên Hậu run rẩy người, ngàn năm qua lần đầu tiên chất vấn Thiên Đế, giết chết chí ái ở trước mặt hắn đã là chuyện tàn khốc nhất, lại còn muốn lợi dụng thể xác mất đi linh hồn của hắn, chuyện như vậy thật sự tàn nhẫn đến cực điểm! Y dù cho vô tình nhưng sao có thể lãnh khốc đến mức độ này! “Tại sao?” Thiên Đế giật giật lông mày, y sở dĩ không xử lý sạch vết máu, là cố ý để cho Thiên Hậu biết được mọi chuyện xảy ra ở nơi này. Y còn tưởng rằng nàng sẽ trước sau như một lặng yên lui xuống, không ngờ rằng nàng sẽ chỉ vì chuyện nhỏ này mà không hề ẩn nhẫn nữa, thật đúng là làm hắn kinh ngạc, “Trẫm cũng chỉ là đang giúp Thủy Đức Tinh Quân một phen thôi.” “Ngươi thật sự quá sức đáng hận! Ngươi không yêu thì thôi đi, ngươi thế mà còn muốn dùng những chân tình này như công cụ để sai sử!” Nàng thật sự không chịu nổi nữa bi hống thành lời, y lợi dụng tình yêu của nàng và Quân Phỉ Ngạn đối với y, giờ thì lợi dụng chữ si của Thủy Đức Tinh Quân đối với Hỏa Đức Tinh Quân! Mà trên con đường trèo lên đế vị, củng cố địa vị đã hy sinh biết bao cái tình như vậy rồi lại chết đi bao kẻ si tình! Y chẳng những không có trái tim, còn muốn sinh sinh vấy bẩn chữ tình chân chí(2), rõ ràng không lưu một chút tịnh thổ(3)! (2) chân thành tha thiết (3) tịnh thổ = niết bàn “Trẫm đáng hận? Trẫm lợi dụng tình cảm?” Thiên Đế lạnh như băng cười nói, những chuyện này Uyển Nhược nàng cũng làm không ít, từ khi nào thì đại nghĩa lẫm nhiên nổi dậy vậy? “Trẫm so với Thiên Hậu nàng, vẫn còn kém hơn rất nhiều, nàng không chỉ nhìn ra chấp niệm của Thủy Đức Tinh Quân đối với Hỏa Đức Tinh Quân, cả si của Hỏa Đức Tinh Quân đối với Ngao Triệu, nên mới có thể phái Hỏa Đức Tinh Quân đi trước ngăn cản Thủy Đức Tinh Quân hay sao?” Thiên Hậu bị hỏi ngược lại á khẩu không trả lời được, y quả thật nói không sai, bản thân không phải không tàn khốc giống như y, ngay cả chuyện Quân Phỉ Ngạn nàng cũng không thiếu một chút vị trí trong đó, còn có cả Huyễn Trần Tử… Nhìn Thiên Hậu suy sụp, Thiên Đế tuyên bố nói: “Nàng đừng tưởng rằng trẫm không biết nàng đang làm ra những chuyện gì! Nàng đừng có làm rối thêm chuyện nữa, đối với nàng không có chút lợi lộc gì. Từ nay về sau, nàng ngoan ngoãn mà ở trong Cửu Tiêu Cung này cho trẫm, yên ổn mà làm chức Thiên Hậu của nàng, nếu không đừng trách trẫm không khách khí!” Ngụ ý chính là muốn giam lỏng nàng sao? Thiên Hậu nâng đôi mắt sương mù nhìn Thiên Đế, con người quen thuộc mà xa lạ trước mắt này, lúc đầu sao mình lại có thể yêu y chứ? Y nói đúng, chính nàng cũng không hề thanh cao hơi y bao nhiêu, bọn họ đều là người có tội! Nếu nguyên nhân mọi việc do nàng gây nên, thì hãy để nàng chấm dứt đi!