[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 530 : Bữa sáng ngon miệng

“…” Grid ngạc nhiên vì thấy đám đông đang náo nhiệt trên phố bỗng ngồi rạp xuống. Đó là hàng vạn người. Không khí lễ hội đã trở nên câm lặng như chuột chết ngay lập tức. Đó là một điều khó tin và không thực tế chút nào khi nhìn thấy. “Pagma?” Nguyên nhân của sự im lặng đột ngột này ư! Grid nổi da gà khi chứng kiến một ​​nhóm người xuất hiện ở trung tâm đường phố. Cả nhóm đang đi ngang qua đám đông đang cúi chào họ. Họ mặc áo choàng màu xanh lam của đạo sĩ và cột tóc đen dài. Nó giống hệt như hình dáng của Pagma mà Randy đã sao chép trong Khu Rừng Bí Ẩn. “Những người này là?” Những người đàn ông mặc áo choàng có vẻ ngoài đẹp đẽ. Tại sao họ trông rất giống Pagma và tại sao mọi người lại cúi đầu trước họ vậy? Bỗng có ai đó chọc vào bên hông Grid. Đó là một NPC bình thường. Anh ta đang cúi đầu và anh ta đang run. Có vẻ như anh ta sợ bị những người mặc áo choàng chú ý. “Không cúi đầu trước yangban (Lưỡng Ban) ư, ngươi điên rồi sao? Ngươi có 10 mạng không đó?” “Yangban?” “Đó là cư dân của Vương Quốc Hwan!” ‘Vương Quốc Hwan …’ Đó là vương quốc đã sử dụng cây lân tinh trắng làm quốc mộc của họ. Grid cúi đầu và hỏi vị NPC. “Pangea có phải là một phần của Vương Quốc Hwan không?” “Chẹp chẹp. Ta đã đoán ra rằng ngươi thật ngu ngốc khi thấy ngươi không cúi đầu trước mặt Yangban rồi. “ “…” “Pangea là một phần của Vương Quốc Cho.” “Vậy tại sao anh lại cúi đầu trước Yangban của Vương Quốc Hwan?” “Ngươi nói gì vậy? Cúi đầu trước những người phục vụ vương quốc là điều cơ bản mà? Hay ngươi không biết điều này là vì ngươi bị ngu? “…?” Vương Quốc Hwan chẳng lẽ là vương quốc mẹ sao? ‘Có vẻ như Pagma được sinh ra ở Vương Quốc Hwan …’ Cậu đang cần tìm hiểu thông tin. Grid quyết định không thắc mắc về điều đó nữa. “Hừm.” Đúng lúc này, một yangban mặc áo choàng xanh đã đi qua Grid và nở một nụ cười đầy ẩn ý. Grid đã cảm thấy kinh hãi ngay lập tức khi nhìn vào mắt của yangban đó. Có một thứ hào quang không rõ danh tính và vẻ uy nghiêm bao trùm khiến tim Grid phải đập loạn nhịp. [Bạn rất muốn cúi đầu.] [Bạn đã kháng lại.] Chỉ bắt gặp ánh mắt của ông ta đã bị vậy rồi? “Đừng nói là …” Grid nuốt nước bọt. ‘Sức mạnh của một huyền thoại?’ Grid đã bối rối. “Hô hô hô.” Có tiếng cười nhạo báng khi yangban rời khỏi tầm nhìn của Grid. Trong nhà hàng của Idan. “Anh có muốn tôi chuẩn bị trước trà citron không?” Người nhân viên là một cô gái xinh đẹp trông giống như một con mèo Yang Fei đã hỏi cậu với vẻ mặt thản nhiên. Nhưng Grid không trả lời. Cậu vẫn đang nghĩ về vị yangban mà cậu vừa gặp trên đường phố. ‘Mình chắc chắn đó là sự hiện diện ở cấp độ huyền thoại. “ Khi Grid lần đầu tiên cho Braham mượn cơ thể của mình. Grid đã bị sốc và xúc động khi thấy Braham thu thập tất cả mana từ xung quanh. Và sự hiện diện của yangban này cũng tương tự như Braham của thời điểm đó. ‘Nhưng… Làm gì có Huyền Thoại nào được mô tả là có nguồn gốc từ lục địa phía Đông đâu nhỉ? Việc Pagma đến từ lục địa phía Đông chỉ là phỏng đoán của mình mà thôi. “ Ban đầu có chín Huyền Thoại. Nhưng số lượng yangban mà cậu nhìn thấy hôm nay đã hơn 10 người rồi. “Đừng nói là có những Huyền Thoại riêng tồn tại ở lục địa phía Đông?” Khác với chín Huyền Thoại của lục địa phía Tây. ‘… À, đó là điều tự nhiên thôi.’ Lục địa phía Tây và phía Đông bị cô lập với nhau. Đó chắc là lý do mà hai nơi sẽ không có chúng các Huyền Thoại. Việc họ khác nhau là đúng. “Hãy nhìn vào Lord là biết.” Cậu bé được gọi là thiên tài đại diện cho Lục địa phía Tây. “Vậy thì… Đây thực sự là …” Thế giới đã trở nên rộng lớn hơn. Những nhân tài không thể nhìn thấy được ở Lục địa phía Tây và Địa Ngục thì lại có đầy ở Lục địa phía Đông. Nhưng Grid không cảm thấy thất vọng. Đúng hơn, cậu ấy thấy nó thú vị. ‘Trong tương lai, mình sẽ mạnh mẽ hơn nữa.’ Vậy là kể cả khi cậu ấy có trở nên mạnh mẽ hơn bây giờ, cậu ấy vẫn sẽ không bị chỉ trích vì đã phá hủy sự cân bằng game. Nói cách khác, điều đó có nghĩa là Grid có sự tự tin để trở nên mạnh mẽ. ‘Mình là một Huyền Thoại.’ Cậu ấy luôn cố gắng rất nhiều. Đúng vậy, như ngay lúc này! “Xong rồi! Xin lỗi vì đã để cậu đợi!” “…” Idan đã nấu trứng cho bữa sáng của Grid. Lòng đỏ đã được nấu chín đến mức bị cháy, trong khi lòng trắng vẫn còn chưa chín. “Điên rồ. Cho dù có chủ định làm như vậy thì cũng không thể nào làm được thế”. Grid không thể kiềm chế phun câu đó ra. Nhưng may mắn thay, Idan lại coi đó như một lời khen ngợi. “Phải mất công hơn rất nhiều so với món trứng cuộn bình thường. Sau khi tách lòng đỏ và lòng trắng trứng ra, tôi chỉ nấu chín lòng đỏ và đổ lòng trắng vào thôi. Lòng trắng trứng được sử dụng như một loại nước sốt vậy”. “… Sao ông không nghĩ rằng ông nên nấu chúng như bình thường?” “Haiz, cái cậu này. Làm sao cậu có thể ăn được lòng đỏ và lòng trắng trứng thông thường hả? ” “Ông có thể nấu ăn bình thường cũng được …” “Tôi làm món ăn này với tấm lòng của người đầu bếp luôn muốn cho thực khách của mình được ăn món trứng ngon nhất. Vậy nên việc dùng lòng trắng trứng mềm để phủ lên lòng đỏ cứng không phải là một cách rất mới và khéo léo sao?” “Ông có thể bắt đầu với cách luộc qua một chút.” Thật ngạc nhiên là đây không phải một món ăn được làm từ ác ý. Grid thực sự không muốn ăn nó chút nào, nhưng cậu ấy vẫn nhắm mắt và đổ trứng vào miệng. Cảm giác lòng trắng trứng dính quanh răng mỗi khi nhai khiến cậu cảm thấy thật khó chịu. Mùi trứng lan tỏa trong miệng khiến cậu thấy khó thở và hương vị đặc trưng của lòng đỏ đã biến mất sau khi bị nấu quá chín, tạo ra cảm giác như nhai đá khô. Ực! Grid cực kỳ muốn nhổ nó ra nhưng đã vất vả nuốt xuống được, và cuối cùng cậu cũng nếm được quả ngọt. [Bạn đã bị ngộ độc thực phẩm do ăn thức ăn chưa nấu chín.] [Bạn đã kháng lại.] [Thể Lực đã tăng vĩnh viễn thêm 1 điểm] “Thức ăn chưa được nấu đủ chín …” Nhưng Idan mới là vấn đề nghiêm trọng. Rõ ràng là ông ta không có tài nấu ăn. “Haiz.” Sau đó, Grid hỏi ông ấy. “Tại sao ông không sử dụng muối?” Nó có lẽ sẽ dễ ăn hơn một chút. Idan cảm nhận và trả lời Grid. “Muối có hại cho sức khỏe của cậu!” “Thế thì chắc ông sẽ chết nếu ông ăn mì ramyun mất đấy.” “Của anh đây.” Yang Fei phục vụ trà citron cho Grid đang càu nhàu. Cô ấy đã chuẩn bị từ trước. Grid đã tươi tỉnh lên khi nghĩ đến việc được súc miệng bằng trà. Grid nhìn Yang Fei như thể cô ấy là một thiên thần vậy. “Cảm ơn cô.” Ực ực ực. Grid đang tìm cách thoát khỏi vị trứng bằng trà thơm. Yang Fei nói đầy ẩn ý khi sắc mặt của Grid phục hồi. “À … Hôm nay chân của tôi rất đau.” Yang Fei khẽ vén váy để lộ ra bắp chân trắng nõn mình. Đó là một cảnh tượng cực kỳ kích thích. Nhưng Grid không bị kích thích cho lắm. Vì Grid không công nhận bất kỳ cô gái nào dưới 20 tuổi là phụ nữ cả, trừ khi họ có ngực cỡ D trở lên. “Được, tôi sẽ mát xa nó bằng lòng thành của mình.” “…” Grid nói một cách vô cảm trong khi mặt của Yang Fei đã đỏ như củ cà rốt. Cô ấy đã có một cơ thể không thể sống nếu như thiếu bàn tay của Grid rồi. “Cậu đã đến rồi!” Trên một sân vận động lớn ở phía bắc của Lâu Đài Pangea, Grid đến phòng chờ của sân vận động khiến cậu nhớ đến Đấu Trường La Mã. Và White của lò rèn Búa Trắng đã chào đón cậu. White nắm chặt tay Grid. “Cậu Tiều Phu, nhờ Cậu mà giờ đây chúng tôi đã có thể tạo ra ngọn lửa ở nhiệt độ mong muốn với gỗ lân tinh trắng. Đó sẽ là thành quả của cậu nếu lò rèn Búa Trắng thắng cuộc thi năm nay.” “Tiều Phu?” Grid nghĩ điều đó thật kỳ lạ nhưng cậu không thắc mắc. “Chủ đề của cuộc thi là gì?” Grid quan tâm đến công việc của một thợ rèn và White trả lời. “Nó cũng giống như năm ngoái thôi. Đó là tái tạo lại kho báu của Pangea đã bị mất trong chiến tranh hai năm trước. “ “Kho báu gì thế?” “Đó là một cây cung. Cung Phượng Hoàng Đỏ.” “Cung… Phượng Hoàng Đỏ!” Grid cảm thấy rất hứng thú. Cung Phượng Hoàng Đỏ. Chỉ nghe cái tên thôi, một con phượng hoàng đỏ à… Vậy thì cây cung sẽ có đặc tính lửa mạnh mẽ. Rất có thể Jishuka sẽ có khả năng tương thích cao với nó. ‘Đây là một kho báu của Lục địa phía Đông, vì vậy sức mạnh tấn công cơ bản hẳn sẽ không phải là một trò đùa. Sẽ rất tốt nếu mình học được phương pháp sản xuất nó. ‘ Gần như là không thể học được một phương pháp sản xuất chỉ bằng cách nhìn thấy sản phẩm được làm ra. Thâm chí cả 10.000 thợ rèn thì cũng không có một người nào làm được. Nhưng Grid là một thợ rèn Huyền Thoại chứ không phải một thợ bình thường. Cậu ấy có thể thử nó. “Tất nhiên, khả năng thành công sẽ là thấp.” Nhưng cậu ấy sẽ làm hết sức mình như mọi khi. Grid cảm thấy phấn khích nhưng bỗng lại thấy nghi ngờ. “Tại sao chủ đề của cuộc thi năm nay lại giống năm ngoái thế?” “Năm ngoái, những người thợ rèn đã thất bại trong việc tái tạo Cung Phượng Hoàng Đỏ. Lãnh Chúa có lẽ định giữ nguyên chủ đề này cho đến khi có một kiệt tác hoàn hảo được tái tạo ra.” “Cung Phượng Hoàng Đỏ nguyên bản là cây cung như nào vậy? Ông có thiết kế của nó không? ” “Đó là một cây cung dựa trên một trong bốn vị thần hộ mệnh, Rồng Xanh, Hổ Trắng, Rùa Đen và Phượng Hoàng Đỏ. Nó là cây cung thể hiện sức công phá đáng kinh ngạc của lửa. Tất nhiên là không còn bản thiết kế nữa. Nó đã bị mất từ ​​thời cổ đại rồi. Chúng tôi chỉ có thể sử dụng trí tưởng tượng của mình để tạo ra nó thôi”. “Hừm…” Nếu đó là một cây cung có thuộc tính lửa, liệu nguyên liệu có phải là một viên đá lửa không? ‘Nấu chảy đá lửa và sử dụng nó với sắt … Cây cung sắt ban đầu có sức công phá rất lớn … Mà không, chờ đã. “ Đây là Lục địa phía Đông. Cậu ấy không thể nghĩ theo góc nhìn của một thợ rèn ở Lục địa phía Tây được. “Có lẽ là có một vật liệu chuyên biệt khác trên lục địa Đông với thuộc tính lửa … A!” Một ý nghĩ đột ngột lướt qua đầu Grid. ‘Gỗ lân tinh!’ Grid đã chắc chắn. ‘Mình là người duy nhất có thể làm ra Cung Phượng Hoàng Đỏ.’ Tại sao ư? Vì cậu ấy là thợ rèn duy nhất trên thế giới có thể đốn hạ cây lân tinh trắng! Đôi mắt của Grid lóe sáng. “Những phẩn thưởng nào sẽ nhận được khi chiến thắng cuộc thi?” Sự tham lam đang nằm trong đôi mắt sáng ngời của Grid. Đó là một lòng tham mạnh mẽ muốn ăn tươi nuốt sống mọi thứ trên đời! Nhưng White đã mù quáng trước bản chất của Grid. ‘Ôi, hãy nhìn vào đôi mắt tràn đầy nhiệt huyết ấy!’ White đã hiểu lầm Grid và giải thích cho cậu. Chương 530. Nhiệm Vụ Chiến Thắng Cuộc Thi Thợ Rèn.