[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
Chương 31
‘ hả?’
Tôi cảm thấy mình như bị phớt lờ khi nhìn thấy phản ứng của mẹ, tôi cảm thấy tồi tệ và hỏi mẹ.
“ Mẹ à, tại sao mẹ lại cười? Tại sao mẹ lại ôm bụng cười khi con nói rằng con có bạn gái cơ chứ?”
Và mẹ tôi vẫn không ngừng cười…..
“ Hohohoho ~! Thật hài hước khi một thằng nhóc 26 tuổi đầu chưa có bạn gái lại có thể tự hào nói thế. Con là con của mẹ nhưng con thực sự ngạc nhiên đó!! B.ụ.ng mẹ đau quá! Hohohohohoho!!!”
“…..”
//
<img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-187.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-187.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=1976385047 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Cái này là thờ ơ quá mức rồi!!! Có đứa con trai nào khác trên cái thế giới này bị chính mẹ mình phớt lờ như tôi lúc này không???? Khi tôi đang chao đảo trong cơn sốc vì phản ứng của mẹ mình, bố tôi thay vì nhắc nhở mẹ lại bồi thêm…
“ Con trai, hãy chắc chắn kiếm được một cô bạn gái vào năm tới. Không phải con cần phải chuẩn bị cho tương lai sao? Không, có thứ khác quan trọng hơn. Không phải con nên tập trung vào trả hết nợ nần trước sao? Cô nàng nào lại muốn hẹn hò với con khi tình trạng của con như thế này cơ chứ? Dù con có tự tin đến mấy đi nữa thì cũng không dễ dàng gì đâu. Con nghĩ rằng một thằng đàn ông với thu nhập ít ỏi có thể là chỗ dựa cho người yêu của mình? Tạm thời từ bỏ việc có người yêu và kiếm tiền trả nợ đi…”
“…..”
Đây là thờ ơ quá mức rồi đó!!! Đây là cái buổi sáng mà tôi đã cảm thấy tốt nhất từ trước đến giờ! Con tim tôi đang trong trạng thái tốt nhất của nó vừa tan thành trăm mảnh bởi những lời nói của bố mẹ tôi.
“ Hai người quá đáng lắm rồi đấy! Con có lí do cho việc không có bạn gái tới lúc này! Khoản nợ của con không phải là vấn đề. Chính hai người khiến con nên nông nỗi này!” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-188.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-188.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=2270884968 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Tôi trút hết những lời mà tôi đã chôn sâu trong lòng.
“ Con không có người yêu là vì cả bố và mẹ! Nếu hai người sinh con ra đẹp như ngôi sao hay tài tử phim truyền hình thì chắc giờ con cũng có bạn gái. Chết tiệt. Chính là hai người đã đẻ con xấu xí như thế này nên đám con gái chẳng bao giờ quan tâm đến con.”
“ Ôi trời, giờ con lại đổ lỗi cho chúng ta khi sinh con ra như thế này? Nhìn em gái con đi. Em nó sinh ra từ cùng một bụng như con đấy thôi mà con bé vẫn xinh đẹp như mẹ này. Con có biết rằng khi con sinh ra con cũng đã xinh đẹp như Sehee không?”
“ Con người đâu chỉ có mỗi ngoại hình…. Còn có cả nhân cách và nhân phẩm. Chậc chậc, ta càng nhìn càng thấy con thảm hại hơn.”
“Eekkk….”
Tôi đã bị xỉ nhục như thế này mới sáng sớm thôi đấy! Sự hoài nghi cứ quanh quẩn trong đầu tôi.
‘ Mình là con nuôi sao…?’
Có thể hai người họ không phải cha mẹ ruột của mình.
‘ Bố mẹ nói rằng mình là một đứa bé xinh đẹp, nhưng họ có thật sự là bố mẹ của mình…? Mình chỉ là một đứa trẻ được họ nhận nuôi?”
Hai người nuôi nấng mình 26 năm ròng rã lại không phải bố mẹ ruột…? Vậy bố mẹ thật của mình đang ở nơi đâu?
… Không, mình đang làm gì thế này? Gần tới giờ đi làm rồi. Mình không thể cứ chơi bời như thế này nữa. Tôi bình tĩnh lại, ngồi vào bàn và hỏi bố tôi.
“ Bố, ông nội dạo này như thế nào rồi? Ông vẫn khỏe như mọi khi chứ?”
“ Huh? Tại sao đột nhiên con lại hỏi về ông thế?” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-189.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-189.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=2565384889 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
“ Có một NPC thợ rèn trong game, khi nhìn ông ấy con tự dưng nhớ về ông của con.”
…Liệu cha ấy có giận không khi nghe về game? Không, có thể cha sẽ đánh mình bầm dập….
“ Con chỉ tự dưng nhớ về ông sao..” Bố tôi nói với một tông giọng bằng bằng. “ Thế thì con nên đi cùng bố đến thăm ông vào tháng tới. Con có biết mình tội lỗi thế nào khi không đi thăm ông cả năm trời không?”
Gia đình tôi thường đến chơi nhà Ông bà vào mỗi dịp lễ từ 7 năm trước. 7 năm trước, Bà tôi đã qua đời, để lại mình Ông tôi cô đơn lẻ bóng. Bố mẹ cũng đã cố thuyết phục Ông về ở cùng chúng tôi nhưng Ông lại cương quyết từ chối. Có lẽ ông nghĩ rằng mình chỉ là một gánh nặng cho con cái.
Tôi đã luôn được Ông yêu thương kể từ khi còn nhỏ nên năm nào tôi cũng đến thăm ông cho đến năm ngoái. Tôi vẫn chưa đến thăm ông kể từ khi chơi Satisfy vì tôi muốn dùng khoảng thời gian đến thăm ông để chơi game.
‘ Mình quả là đứa cháu bất hiếu.’
Có lẽ nào Ông cũng đang cô đơn như Khan? Tôi đã lo lắng cho Ông vì tôi đã có thể có một cái nhìn thoáng qua Khan về việc những người già có thể hành động và cảm thấy như thế nào. Chắc chắn trong tương lai, tôi nên cố gắng đến thăm Ông thường xuyên hơn.
“ Cảm ơn vì bữa ăn.” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-190.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-190.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=4134636883 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Sau một lúc, tôi hoàn thành bữa sáng với đi đến nơi làm việc. Căn phòng tràn ngập khói thuốc của những người đến trước. Khói thuốc khiến đầu tôi đau như búa bổ.
‘ Tại sao bọn họ lại hút thuốc khi mà thuốc lá chỉ là thứ tốn tiền của và công sức chứ. Nếu mình có tiền mua thuốc lá thì mình thà…’
Hầy, cố chịu đựng thêm chút nữa thôi. Một khi kế hoạch chế tạo vật phẩm bắt đầu có hiệu quả thì mình không còn cần đến đây nữa. Mình có thể kiếm được bộn tiền nhờ vào việc chế tác và buôn bán vật phẩm. Và rồi, Satisfy sẽ trở thành nơi mình làm việc. Mình có thể nằm trong máy game cả ngày và không phải nghe Bố mẹ than vãn. Nhưng để đạt được điều đó, trước hết mình phải thắng công ty Mero trước.
‘ Mình có thể dùng lò rèn của Khan làm trụ sở. Mình phải chiến thắng cuộc thi này và bảo vệ lò rèn của Khan.’
________________________
Công ty Mero, chi nhánh Winston.
Valmont cảm thấy khó ở là vì ông ta đang thất vọng về tên thuộc hạ thân cận mà mình tin tưởng nhất, Rabbit
“ Tại sao ngươi lại làm chuyện phiền phức như thế?” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-191.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-191.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=134169508 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Một cuộc so tài chế tạo với một lò rèn? Valmont không tài nào hiểu được ý định thật sự của Rabbit.
“ Nếu lão Khan không thể trả nợ thì việc lấy cái lò rèn đó làm vật thế chấp là chuyện bình thường. Thậm chí lão già đó còn không có khả năng chi trả cho khoản nợ đó. Hay nói cách khác, cái lò rèn đó đã chắc chắn nằm trọn trong tay rồi, chỉ là vấn đề thời gian nhanh hay chậm mà thôi. Ta muốn rút ngắn thời gian đi, thế nên ta mới giao lại cho ngươi. Nhưng ngươi đi quên nhiệm mình được giao?”
Bam!
Valmont ném quả táo ông đang nhai vào thẳng tường. Những miếng táo vỡ ra văng vào mặt Rabbit. Hắn khẽ rút khăn tay và lau mặt.
Valmont thở hắt khi ông ta thấy phong thái trang nghiêm của Rabbit và la hét:“ Tại sao ngươi lại cho lão ta một cơ hội với cái trò cá cược vô dụng đó? Tại sao hả? Ngươi mở ra một cơ hội để hắn ta giữ lấy cái lò rèn đó. Hay ngươi đã bị Khan hối lộ?” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-192.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-192.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=428669429 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Rabbit là người mà ông ta tin tưởng hơn ai hết cho đến ngày hôm nay. Đó là một ví dụ đơn giản cho ta thấy được tính cách thật sự của Valmont, một lão già không tin tưởng bất kì ai.
Rabbit bình tĩnh giải thích.
“ Hiện giờ, Chi nhánh chính của chúng ta được đặt ở Winston nhưng không may thay, dân làng Winston đã xem công ty Mero là kẻ thù. Nếu xét về mặt lợi ích và phát triển dài lâu của công ty Mero, sẽ tốt hơn nếu chúng ta có thể có được cảm tình của người dân. Họ bắt buộc phải quan tâm đến công ty Mero để Mero có thể phát triển hơn nữa. Nhưng vì công ty của chúng ta đã lấy quá nhiều của cải của họ, sẽ không dễ gì lấy lòng bọn họ nữa.”
“ Công ty…. Lấy đi tiền bạc, của cải của bọn chúng sao? Bah! Ngụy biện! Giá trị cái mảnh đất này của bọn chúng như phân. Ta đã trả tiền và mua một cách hợp pháp. Bọn chúng còn mừng rỡ mà nhận tiền. Giờ bọn chúng lại hối hận khi mà giá đất tăng lên? Thật là một đám người tham lam!” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-193.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-193.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=723169350 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
“Họ sẽ không cảnh giác đến thế nếu ngài có thế dùng một phần lợi nhuận của mảnh đất này để chiều lòng bọn họ. Và rồi họ sẽ quí trọng ngài và cống hiến hết mình để phát triển công ty Mero về lâu dài.”
“ Ngươi đang muốn nói rằng ta là kẻ xấu? Bah! Đám dân làng ngu xuẩn đó vẫn chỉ trích mọi việc ta đã làm.”
“ Đừng chỉ nhìn sau lưng người khác. Ngài sẽ thành công chừng nào còn có tiền trong tay’. Đó là chiến thuật, kế hoạch tuyệt vời của ngài. Nhưng ý kiến của tôi lại hơi khác một chút. Việc nắm bắt lòng người cũng quan trọng không kém và rồi tiền sẽ tự động nhảy vào ngân quĩ của chúng ta. Những người biết ơn công ty Mero sẽ dần trở thành những khách hàng trung thành.”
“ Ngươi….!” Valmont nhìn Rabbit trong phong thái hơi đe dọa.
“ Ngươi là ai mà lại dám lên mặt dạy đời ta! Đối với ngươi, ta chỉ là đứa nít ranh chắc? Ngươi chỉ cần răm rắp làm theo những gì ta nói. Và cái quái gì thế này? Vào trọng tâm đi! Tại sao ngươi lại cá cược với Khan?”
‘ Đây là giới hạn của lão Valmont. Việc phát triển công ty Mero thêm nữa sẽ ngày càng khó khăn thêm.’
Lí do mà công ty Mero có thể phát triển lớn mạnh đến tầm cỡ như bây giờ tất cả đều là nhờ khi Valmont còn trẻ và nghe theo lời khuyên của Rabbit để tiến hành những cuộc giao dịch, mua bán. Nhưng giờ đây lão già Valmont cực kì ngạo mạn, tự cao tự đại, không thèm lắng nghe lời khuyên của Rabbit nữa.
‘ Một khi việc này kết thúc, mình cần phải rời khỏi đây ngay thôi.’
Rabbit đã quyết định và bắt đầu giải thích ý đồ thật sự của mình với Valmont. <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-194.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-194.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=1017669271 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
“ Khan có vị thế khá cao ở làng Winston. Có nhiều người xem ông ấy là một người hùng dám đứng lên chông lại công ty Mero. Trong tình thế đó, nếu công ty Mero lấy đi lò rèn của Khan theo một cách tàn ác nhất, cơn giận dữ của dân làng sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát, từ đó dẫn đến việc nổi loạn. Bọn họ sẽ tập hợp lại và làm việc như một nhóm nhằm cản trở công ty Mero và gây thiệt hại nặng nề cho chúng ta.”
Bây giờ, Valmont mới bắt đầu lắng nghe.
Rabbit tiếp tục phần giải thích của mình.
“ Tôi tự tin là mình có thể tái thiết lập hình ảnh của công ty Mero qua cuộc so tài này. ‘ Tại sao bọn họ lại cho Khan một cơ hội, khi mà họ có thể dễ dàng lấy đi lò rèn của ông ấy?’ Dân làng sẽ bắt đầu bối rối, hoài nghi. Và rồi tôi sẽ trả lời nhẹ nhàng ‘ Chúng tôi công nhận những kĩ năng điêu luyện của Khan và quyết định cho ông ấy một cơ hội.’ Lời đề nghị này sẽ khiến mọi người nghĩ rằng công ty Mero có thể là một người bạn tốt chứ không phải một kẻ thù cần phải đối đầu. Và rồi hình ảnh tồi tệ của công ty chúng ta trong mắt dân chúng sẽ thay đổi một cách đáng kể. Bọn họ sẽ nghĩ rằng công ty Mero không chỉ quan tâm đến tiền bạc thôi đâu mà còn quan tâm đến mọi người.”
“…. Thế thì chúng ta sẽ có thêm những vị khách trung thành?”
“ Đúng thế, thưa ngài.” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-195.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-195.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=1312169192 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
“ Hrrmmmmmm.”
Valmomt vẫn chưa bị thuyết phục, nhưng ông ta lại không cảm thấy cần phải ngăn cản một chuyện đã xảy ra. Nên cuối cùng thì, Valmont quyết định hỗ trợ Rabbit.
“ Nhưng nếu ngươi thuê một thợ rèn xuất sắc thì chúng ta vẫn có cửa thắng mà đúng không?”
“ Đương nhiên rồi, thưa ngài.”
“ Và đối thủ lần này cũng không phải Khan?”
“ Theo thông tin của tôi, cậu ta chỉ là một chàng trai trẻ không có tiếng tăm, tôi nghi ngờ cậu ta thậm chí còn chưa phải là một thợ rèn.”
“ Okay, thế đi thuê tên thợ rèn tốt nhất mà ngươi có thể tìm được đi, đừng lo về tiền bạc.” <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-196.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-196.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=1606669113 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Valmont thiếu sót về nhiều mặt, nhưng điểm tốt của ông ta là đưa ra những quyết định nhanh nhẹn và quyết đoán. Nếu ông ta không có những mặt tích cực đó, làm sao mà ông ta có thể điều hành một chuỗi công ty lớn đến như thế này?
Rabbit cười một cách đầy thỏa mãn.
“ Tôi đã tìm được một người thích hợp cho nhiệm vụ lần này.”
Dù tình trạng lão Khan có tệ đến mấy thì lão ta cũng không đánh mất lí trí để lại mọi việc cho một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch. Thế nên Rabbit muốn tận mắt chứng kiến khuôn mặt, dáng vẻ của chàng trai tên Grid. Nhưng khi hắn ta gặp cậu, hắn lại hoàn toàn thất vọng vì sự thiếu hụt kinh nghiệm làm việc. Rabbit cảm thấy không cần phải cảnh giác với Grid làm gì.
Rabbit bị thuyết phục rằng nếu hắn ta chọn một người thợ rèn phù hợp, họ sẽ không thể thua.
‘Mình không thể bất cẩn được.’ <img data-cfsrc="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-197.png" alt="" style="display:none;visibility:hidden;"/><img src="https://static.8cache.com/chapter-image/21697/2020-05-image-197.png" alt="" data-pagespeed-url-hash=1901169034 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Nhưng bản tính của Rabbit là luôn cẩn trọng với mọi thứ, hắn luôn cố gắng đạt kết quả tốt nhất. Vì thế lần này hắn sẽ cảnh giác, hắn sẽ thuê người thợ rèn giỏi nhất.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen
Truyện khác cùng thể loại
603 chương
1327 chương
362 chương
845 chương
222 chương
55 chương