[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
Chương 212 : Chạm trán với Kị sĩ của Bá Tước Ashur
Coke bối rối. ‘Cái gì thế?’
Hắn ta vừa mất hơn một phần ba máu sau khi bị trúng miếng xương của người ăn xin?
‘Lỗi Game à?’
Đó là một phỏng đoán khá hợp lý. Lỗi game thì có lý hơn là một người chơi cấp cao như hắn ta bị xương làm tổn thương.
Ông ta là ai?
Chưa đầy nửa năm sau khi bắt đầu Satisfy, hắn đã đạt cấp 109 và là một trong những người chơi nổi tiếng nhất ở Patrian. Hắn ta cũng có cơ hội một mình săn một trong những con quái vật khét tiếng nhất gần Patrian là đội trưởng Orc.
“Mình sẽ là một vị thần trong tương lai, làm sao mình có thể bị tổn thương bởi xương được…!”
Mục tiêu của Coke là trở thành Grid. Mong muốn của hắn là được gọi là God Coke trên sân khấu của thế giới, giống như Grid vậy. Hắn ta có một mục tiêu cao cả đến nỗi trải nghiệm ngày hôm nay đã trở nên quá nhục nhã.
“Ngươi dám đánh ta như vậy, ta sẽ đánh lại ngươi!”
Coke xắn tay áo lên. Rồi anh ta vung tay vào đầu Piaro.
“Hự!”
[Bạn đã nhận 3.140 sát thương.]
Lần này, nó là một hạt đậu. Nó thậm chí còn không phải là một hạt đậu lớn mà chỉ là một hạt đậu nhỏ. Hắn ta bị sốc khi hạt đậu bay ra và trúng mình.
‘Không thể tin được! Không phải là lỗi game sao?”
Đầm đìa.
Máu tuôn ra từ miệng Coke khi cuối cùng hắn cũng nhận ra tình hình. Hắn ta đã có thể nhận ra rằng Piaro không phải là một người ăn xin, mà là một NPC cấp độ cực kỳ cao.
“Mình đã không hiểu được!”
Satisfy rất nổi tiếng vì chưa bao giờ có lỗi kể từ khi được phát hành. Thậm chí có tin đồn rằng người sáng tạo ra nó – Lim Cheolho là một vị thần. Coke cuối cùng đã cố gắng thay đổi thái độ của hắn. Hắn định tránh tình hình xung đột này bằng cách xin lỗi Piaro. Nhưng mọi chuyện vẫn là một cuộc khủng hoảng vì những người chơi khác đã không hiểu được điều đó.
“Tên đó dám nhổ thức ăn vào Coke! Đập chết hắn!”
“Hãy dạy cho tên tân thủ và NPC đó một bài học!”
Những người chơi đã không biết rằng Coke đã chết một nửa rồi!
“Coke! Coke! Coke!”
“Xử lý tên ăn mày đó!”
Coke buồn bã vì sự cổ vũ và không khí máu chiến của họ.
“Mình có mắt mà như mù vậy!”
Hắn không muốn bị giết bởi xương và hạt đậu trước những người chơi tại Patrian, họ là người luôn ngưỡng mộ hắn. Coke lo lắng nhìn Piaro nhưng Piaro không có hứng thú với hắn ta. Ông ta đối xử với Coke như thể ở cấp độ của một con côn trùng vậy.
Grid cảm thấy ngưỡng mộ.
“Ông vừa làm gì vậy? Có vẻ như ông đã gây ra sát thương lớn chỉ với xương và hạt đậu?”
Người chơi đó có ID Coke. Nếu dựa trên các vật phẩm hắn ta đang mặc thì hắn ta có cấp tối thiểu là 100. Ngoài ra, áo giáp của hắn ta cũng có thấp nhất là hạng hiếm. Thật đáng kinh ngạc khi Coke đã phải ho ra máu sau khi bị trúng đậu.
Piaro giải thích với Grid. “Tôi đã sử dụng khí công. Tôi có thể phát huy tối đa sức mạnh của mình bằng cách bơm khí công vào một vật thể. Trong tay tôi, ngay cả một chiếc lông vũ cũng có thể trở thành một thanh kiếm sắc bén.”
“Giống như một bậc thầy võ thuật vậy.”
“Võ thuật? Cái gì vậy?”
“Những người mạnh mẽ như ông có thể biến đổi thế giới.”
Grid và Piaro đã không quan tâm đến những người khác đang làm ầm lên xung quanh. Những người chơi ngày càng trở nên giận dữ.
“Bọn ăn xin đó vẫn phớt lờ chúng ta cho đến bây giờ …!”
Coke đã không hành động gì, vì vậy một nhà sư cấp 78 có ID Pitu và một cuồng chiến sĩ cấp 85 Dais đã đứng dậy khỏi ghế của mình. Trong lúc họ đang đến gần Piaro thì cánh cửa nhà trọ đột nhiên mở ra.
“Ngài Dio tới!”
Hàng chục binh sĩ bỗng ùa vào nhà trọ chật hẹp. Sau đó họ đứng nghiêm và chào một kị sĩ mặc áo giáp trắng bước vào. Chàng trai trẻ đó có lông mi vàng đặc biệt đáng chú ý. Anh ta nhìn quanh nhà trọ với đôi mắt nheo lại.
“Thật hôi thối. Có phải mọi người ăn bẩn hơn cả lợn không? Thật quá hôi thối.” Dio đang cầm một bông hồng xanh trên một tay và đưa nó lên mũi. Anh ta ngửi nó và hỏi. “Có ai ở đây nhìn thấy Công Tước Grid không?”
“Công Tước Grid?”
“Có phải anh ta đang nói về God Grid?”
Không có quái vật cấp cao nào ở gần Patrian. Đó là bởi vì các kị sĩ và binh lính của Patrian đã sử dụng quái vật để huấn luyện.
“Vậy tại sao họ lại tìm kiếm một người chơi cấp cao trong Patrian?”
“Không. Trước hết tại sao God Grid lại đến địa điểm này?”
“Các ngươi thực sự không biết gì.” Cuối cùng, Dio bắt đầu kiểm tra các người chơi để tìm Grid. “Không phải. Ngươi cũng không phải. Ngươi cũng vậy. Hử…?”
Ánh mắt Dio nhìn đến một góc. Có một lữ khách tân thủ đang ngồi cạnh một người ăn xin.
“Bỏ mũ ra đi. Ặc?
Dio tiếp cận Grid và ra lệnh rồi anh ta ngay lập tức trở nên kinh hoàng. Đó là vì một mùi hôi thối to lớn lan rộng ra.
“Bẩn thỉu …!”
Dio là một quý tộc và một kị sĩ, vì vậy anh ta có một tính khí ám ảnh khác thường về việc sạch sẽ. Anh ta đã trở nên giận dữ với Piaro – người đã không tắm ít nhất một tháng.
“Sao ngươi dám đi lòng vòng một cách ghê tởm như vậy! Thật là một thằng khốn không biết xấu hổ! Mũi ta sẽ bị tê liệt vì ngươi mất! Đừng khiến ta buồn nôn và cút đi!”
“Ohh!”
Những người chơi nãy giờ khó chịu bởi Piaro nghĩ rằng đó là một nhận xét tuyệt vời.
“Đi nào.” Grid đứng dậy từ chỗ ngồi của mình. Cậu đánh giá rằng sẽ tốt hơn nếu rời đi vì Bá Tước Ashur dường như đã chú ý đến cậu.
“Mình không muốn bị trì hoãn.”
Thành phố lớn Reidan. Cậu đang có những kỳ vọng to lớn về thành phố của mình. Cậu muốn đến nhanh và kiểm tra xem mình sẽ nhận được bao nhiêu tiền thuế. Dio đã bắt kịp Grid đang cố gắng rời đi.
“Không phải ta đã bảo ngươi cởi mũ ra à? “
“… Không thể đi được rồi.” Grid cười toe toét với Dio và hỏi. “Ngài có thực sự nghĩ rằng ta là Công Tước Grid không?”
Dio thẳng thừng trả lời.
“Đúng vậy. Ta nhận được một tin báo rằng Công Tước Grid đang ở đây.”
Mặt Grid méo mó. “Tại sao ngài lại nói như vậy?”
“Hử…?”
Một áp lực rất lớn đã được giải phóng. Dio và những người lính cùng những người chơi trong nhà trọ đều bị choáng ngợp bởi áp lực và sự do dự. Đó là bởi vì chỉ số Uy Quyền của Grid có thể so sánh với vua của một quốc gia. Cậu ném mũ ra.
“G-Grid …!”
“God Grid!”
Dio rất ngạc nhiên, trong khi những người chơi khác hét lên. Grid ấn ngón tay lên trán Dio. “Nếu ngươi biết ta là Công Tước Grid, tại sao ngươi nói mà không sử dụng kính ngữ? Hở? Ban đầu ngươi nói gì? Ngươi đã gọi ta là một thằng khốn? Hở? Chúng ta có phải là bạn không?”
Grid cũng có cảm xúc khó chịu với các kị sĩ của Bá Tước Ashur. Những kẻ đã giết Grid khi cậu nhận được Sách Pagma không phải là Bá Tước Ashur mà là những kị sĩ của hắn. Và Dio là một trong số họ.
“Mình đã cố gắng chịu đựng nó, nhưng tên khốn này quá kiêu ngạo.”
Grid không thể kìm nén cơn thịnh nộ của mình và tát Dio. Đó là một trải nghiệm khủng khiếp đối với Dio, người thậm chí còn chưa bao giờ bị cha mẹ mắng.
“N-Ngài đánh tôi …!”
Anh ta cắn môi khi Grid lại đánh vào má Dio.
“Ngươi thậm chí còn không xin lỗi vì đã không cúi đầu chào ta! Tên khốn thô lỗ này!”
Grid đã trưởng thành sau một vài sự cố, nhưng gốc rễ của một con người thì không dễ dàng thay đổi. Bản chất tự nhiên của Grid không hề tốt. Grid đã tát Dio trước mặt tất cả những người xung quanh mà không tính đến hình ảnh của Dio.
Páp! Páp! Páp!
Khuôn mặt đẹp trai của Dio nhanh chóng phồng lên như một con cóc. Cuối cùng, lí trí của Dio bị vụn vỡ. Anh ta chộp lấy thanh kiếm của mình, anh ta đã quên mất mệnh lệnh Bá Tước Ashur là ‘ân cần’ đưa Grid đến chỗ ông ta.
“Nhục nhã như vậy …!”
“Cái gì? Ngươi dám tỏ ra thiếu tôn trọng Công Tước sao? Ngươi có muốn như thế này cho đến khi kết thúc không?” Đôi mắt của Grid tỏa sáng. Nó giống như khi cậu ta bị gọi là Kẻ đồ tể tâm thần. “Ngươi bị kết án tử hình.”
Keeeong!
Cậu vung Phế Phẩm lên. Dio không thể chịu đựng nổi chỉ một đòn duy nhất và bị bay bật vào tường.
“Khụ Khụ!”
Những người lính đã hoảng loạn khi họ nhìn thấy Dio ho ra máu. Họ có nên bảo vệ thủ lĩnh của họ? Nhưng chẳng phải họ sẽ bị coi là nổi loạn nếu chống lại Công Tước sao? Trong khi những người lính đang bối rối, một lưỡi kiếm mát lạnh đang được kề vào cổ của Dio.
“Ngươi có nhớ ngày hôm ấy không?”
“Ngày hôm đó…?”
“Ngày ta tìm thấy cuốn sách hiếm của Pagma.”
“Tôi nhớ rất rõ.”
Dio không thể quên được, vì đó là ngày cơn giận của Bá Tước Ashur xuyên thấu trời xanh. Grid nghiến răng, “Vào ngày đó, ta đã bị giết bởi thanh kiếm của ngươi. Giờ ta sẽ cho ngươi cơ hội trải nghiệm nỗi đau tương tự.”
Không giống như những người chơi sẽ hồi sinh nếu họ chết, cuộc sống của NPC trong Satisfy là hữu hạn. Trong Satisfy, giết một NPC tương đương với giết người trong thực tế. Grid thực ra không sẵn lòng làm hại một NPC. Nó thậm chí còn rõ ràng hơn sau khi cậu hình thành mối quan hệ với Khan. Do đó, cậu không hề có ý định giết Dio và chỉ định làm anh ta khiếp sợ.
Tuy nhiên, Dio đã thực sự trở nên sợ hãi và hoảng loạn. Anh ta bắt đầu sùi bọt mép và bất tỉnh. Đó là một sự kiện sẽ trở thành một chấn thương suốt đời đối với Dio – người đã và đang là một nhân vật ưu tú từ thuở thơ ấu. “Có vẻ lạ nếu cậu là Công Tước của vương quốc.” Piaro nhận xét.
Grid nhún vai. “Đây là một trường hợp bẩn thỉu. Tôi có một mối quan hệ tồi tệ với nơi này.”
“Vì vậy, đó là lý do tại sao cậu giấu danh tính của mình.”
Hai người họ rời khỏi nhà trọ và di chuyển để chuẩn bị rời khỏi Patrian. Coke vội vã đuổi theo họ.
“Grid! Grid!”
Grid nhíu mày. “Ngươi không thể thấy rằng ta đang di chuyển trong bí mật sao? Tại sao ngươi dám gọi tên một người mà không suy nghĩ?”
“T-Tôi thực sự xin lỗi. Tôi đã quá kích động đến nỗi tôi đã không suy nghĩ…” Coke lấy ra một mảnh giấy và hỏi Grid. “Xin vui lòng ký tên lên nó!”
“…Ký tên?” Biểu hiện méo mó của Grid biến mất. “Ngươi có phải là fan hâm mộ của ta không?”
“Anh là thần tượng của tôi! Tôi muốn được như anh!”
“hmm.”
Cậu ấy là một thần tượng. Grid đã từng bị người khác phớt lờ suốt cả cuộc đời, nên cậu đang thấy rất hồi hộp. Và cậu ký vào mảnh giấy của Coke.
“Cảm ơn anh.”
Đó là khoảnh khắc khi Coke – người sẽ lọt vào danh sách 10 Siêu Tân Binh kế tiếp trở thành người hâm mộ thực sự của Grid.
Trong khi đó, Bá Tước Ashur đã nhận được tin về Dio.
“Mình không thể trì hoãn việc này nữa.”
Nỗi ô nhục của cấp dưới chính là nỗi ô nhục của chủ nhân! Bá Tước Ashur đã trở nên giận dữ hơn với Grid và ông đã tìm ra vị trí chính xác của cậu bằng những quả cầu ma thuật. Sau đó, ông ta sử dụng Dịch Chuyển Hàng Loạt cho bản thân và các kị sĩ của mình.
Grid bỗng dừng lại khi chuẩn bị rời khỏi Patrian. Đó là vì cậu nhìn thấy có ánh sáng từ bầu trời và Ashur đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu.
“Cuối cùng, ngươi đã đến đây. Ngươi thực sự muốn chết sao? Ngươi có điên không?” Bá tước Ashur giận dữ hỏi Grid.
“Ta không giống như ta trong quá khứ nữa. Ta không còn bị coi thường. Ngươi có đủ khả năng để chống lại ta không?” Grid ngạo nghễ hỏi và Bá Tước Ashur chế giễu.
“Ta là pháp sư vĩ đại duy nhất trong Vương quốc Vĩnh Hằng và là một trong 10 pháp sư vĩ đại trên lục địa.”
Đó không phải là cường điệu. Bá Tước Ashur là người đàn ông mạnh nhất trong vương quốc. Đó là lý do tại sao ông ta được bổ nhiệm vào vị trí chiến lược Patrian.
“Ta không sợ sức mạnh của Pagma. Ngươi không phải là Pagma. Ta có đủ khả năng để xử lý ngươi… Ặc?”
Bá tước Ashur đột nhiên bị sốc. Đó là bởi vì một lượng năng lượng quá lớn vừa được phát ra.
“Tôi muốn so tài với một trong 10 pháp sư vĩ đại của lục địa.”
Đó là thời điểm tinh thần thượng võ của Piaro nổi lên.
“Ngươi là ai?”
Bá Tước Ashur không còn có thể lo lắng về Grid nữa do sự xuất hiện bất ngờ của một con quái vật khác. Ông ta đã hoàn toàn bối rối.
Truyện khác cùng thể loại
603 chương
1327 chương
362 chương
845 chương
222 chương
55 chương