Chương 7
Tới giờ dùng bữa tối. Đám tú nữ theo sự chỉ dẫn của các nô tì trong cung mà tới phòng ăn. Tất cả yên vị tại chỗ ngồi của mình. Đồ ăn đã được dọn sẵn lên. Mọi người trò chuyện làm quen với nhau.
“Ta là Thùy Dung, cha làm Thượng thư”
“Ta là Ngọc Hiền, cha làm đô đốc”
“Ta là . . . “
Từng người từng người một xưng tên. Đối với những người có gia thế hiển hách thì vênh mặt khoe mẽ. Còn những người gia thế bình thường thì chỉ im lặng không nói gì. Bữa tối trôi qua nhanh chóng. Xong bữa ai nấy đều quay về chỗ ở của mình.
---------
“Tiểu thư, người nên hảo hảo nghỉ sớm thôi. Ngày mai sẽ tiếp tục học quy củ a~.” Thúy Vân đang chuẩn bị giường ngủ cho Cự Giải.
Cự Giải đang ngồi ở trước gương đồng, nàng sớm đã thay đồ ngủ, tay cầm lược chải tóc.
“Ân . . . muội cũng nghỉ ngơi đi”
--------
“Tiểu thư, tiểu bạch thỏ này người đem từ đâu về vậy” Tử Liên hỏi, sau khi tiểu thư về liền đi dùng bữa, nàng vẫn chưa có cơ hội để biết.
“Ta tình cờ tìm thấy thôi. Thật đáng yêu” Song Ngư ôm con thỏ trong lòng, cười nói.
“Được rồi, mau lên giường ngủ đi, đừng thức khuya” Tử Liên ân cần nói, nàng rời khỏi phòng, nhẹ đóng cửa lại.
-------
“Vương gia. Mau dùng bữa a~.” A Tử - gia đinh thân cận của Bạch Dương lên tiếng.
“Ừ . . . ngươi chuẩn bị xong hết chưa?” Bạch Dương tiến tới bàn ăn ngồi xuống.
“Sớm đã xong rồi, ngày mai sẽ xuất phát” A Tử tay cầm bát cơm, miệng sớm đã tống một họng thức ăn, nhai nhai nói.
“Tốt . . .ăn xong nghỉ sớm đi.” Bạch Dương gật đầu hài lòng nói.
-------
“Nhân Mã thế nào rồi?” Sư Tử hỏi.
“Vẫn như cũ, chống cằm nhìn về nơi xa xăm, cái mặt đệ ấy nhìn rợn người không chịu nổi.” Ma Kết trả lời, mắt nhìn về phía cái tên đang ngồi ở trước cửa sổ kia mà lắc đầu chán nản.
“Đệ ấy cũng lớn rồi, nhưng mà thích ai không thích, lại thích ngay con nhỏ đanh đá đó.” Song Tử ngồi tại bàn tức giận nói, tay cầm đũa khua thức ăn vào miệng, ăn cho bỏ cục tức trong lòng.
“À . . . Thiên Yết cũng sắp lập phi rồi. Sắp tới các đệ nhớ hồi cung một chuyến. Ta đã cho người báo tin cho Bạch huynh rồi, huynh ấy trong vòng ba ngày sẽ về tới kinh thành.”
“Thật tốt quá, phải cùng huynh ấy tỉ thí mới được. Nhưng mà một người võ nghệ cao cường như đệ đây, cần gì tỉ thí cũng biết đệ thắng chắc rồi” Sư Tử vỗ ngực “bộp, bộp” nói, “Khụ khụ”
“Cho chừa, ai bảo vừa ăn vừa nói” Song Tử nhếch miệng châm trọng.
“Binh” Sư Tử dùng hết sức “bình sinh” cú Song Tử một cái.
“Được rồi, mau ăn đi.” Ma Kết lên tiếng.
--------
“Cái tên hồi chiều, thật khó ưa mà, người đâu mà “Sở Khanh” thấy ghê” Bảo Bình tay cầm bát, tay quơ quơ đũa nói.
“Muội đó, vừa ăn vừa nói như vậy có biết là mất hình tượng lắm không, tư thế ngồi cũng thật kỳ cục, muội cứ như vậy ai sẽ rước muội đây hã, hã????” Xử Nữ xổ ra một tràng giáo huấn, tiện tay sửa lại tư thế của Bảo Bình.
“ . . . Không biết Song Ngư tỷ như thế nào rồi” Bảo Bình buông đũa nói.
Xử Nữ đình chỉ động tác, “Mong cho muội ấy không việc gì” Khẽ thở dài nói.
--------
Thiên Quốc.
“Công chúa, người không dùng bữa sao?” Một nha hoàn lên tiếng.
“Ta không đói.” Thiên Bình chán nản dựa vào thành giường, mắt nhìn ra vầng trăng ngoài cửa sổ.
“Ngày mai phải xuất phát đi Hoàng Đạo Hoàng triều rồi, người không ăn sao có sức?” Nha hoàn lại gần, lo lắng nói.
“Lục Nhi, ta không muốn xa phụ hoàng, xa Thiên Quốc đâu.” Thiên Bình nức nở òa khóc.
“Công chúa, đừng như vậy, phải cứng rắn a~, không chừng người sẽ thích Hoàng thượng của Hoàng Đạo thì sao?” Lục Nhi trấn an Thiên Bình.
“Hừm . . . chưa biết trước được. Ta nghe nói hắn lạnh lùng, tàn ác lắm, không hợp với ta.” Thiên Bình cau mày nói.
“Chúng ta đã đồng ý hòa thân. Không thể rút lời được.” Lục Nhi nói.
Thiên Bình nghe vậy, lại càng khóc to.
--------
Long Ngâm điện.
“Hoàng thượng. Hoàng thượng” Hỉ công công gọi.
Thiên Yết như không nghe thấy. Khuôn mặt vẫn nghĩ ngợi xa xôi. Khóe môi lâu lâu lại cong lên.
Kì lạ! Không lẽ dạo một vòng Ngự hoa viên nhiễm bệnh rồi. Hỉ công công nghĩ thầm.
“HOÀNG THƯỢNG”
“Hả ???? Có chuyện gì?” Thiên Yết giật mình, túm hồn mình về lại xác, khi không lại nghĩ tới nữ nhân ngốc ấy, nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ tới “xuất hồn”.
“Thỉnh Hoàng thượng dùng bữa.” Hỉ công công cung kính nói.
“Ừ” Thiên Yết đáp một tiếng, cầm bát đũa lên dùng bữa. Không nhịn được lâu lâu lại khẽ cười.
--------
“Ngưu tiểu thư, đừng ăn nữa a~”
“Ứ . . . ta đói mà” Kim Ngưu nhõng nhẽo nói.
“Không được. Mới vừa dùng bữa xong mà. Nhanh như vậy đã đói rồi sao???” Nha hoàn giựt lấy bánh trong tay Kim Ngưu, bất mãn nói.
“Viên Viên, thực sự ta còn đói mà.” Kim Ngưu mè nheo nói.
“Tiểu thư, người xem, người ăn riết trở nên mập hơn trước rồi nha” Viên Viên kiên quyết nói. Nhìn xem hai cái má phúng phính của tiểu thư, như vậy đủ để chứng minh tiểu thư đang lên cân. Phải kiêng ăn gấp a.
Kết thúc một ngày. Ba ngày sau sẽ bắt đầu tuyển tú. Rồi vận mệnh của hai người Song Ngư và Cự Giải sẽ thế nào? Và cả nhân duyên của các nàng sao khác??
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
3 chương