[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có
Chương 17 : Chap 15 - Trò chơi mới
Chap 15: Trò chơi mới.
Sau lần Ma Kết gặp Thiên Bình và nghe câu trả lời của anh, họ vẫn chưa gặp lại nhau, cả những cung chủ bóng đêm còn lại và năm đại thiên thần cũng chưa có cơ hội gặp nhau.
Đâu đó, một bóng người thoắt hiện nhìn họ từ xa rồi nở một nụ cười nửa miệng:
“Ta sẽ tác hợp cho các người”
Hôm nay là một ngày không đẹp trời, bầu trời khá âm u, không có một chút ánh nắng. Cả sáu cung chủ bóng đêm và lục đại thiên thần đều nhận được một lời mời từ một người giấu mặt đến một địa điểm nhất định đã được chỉ định trong thiệp mời.
Cả sáu cung chủ và lục đại thiên thần đều rất phân vân không biết người mời họ là ai trong khi tấm thiệp chẳng ghi tên của ai mà chỉ có bốn chữ “người bạn thân thiết”, sau cùng họ đều quyết định đi đến nơi ghi trong thiệp để biết rốt cuộc người mời có ý gì.
Nơi chỉ định mà người giấu mặt đã ghi trong thiệp … chính là tòa lâu đài Black Rose.
Tòa lâu đài Black Rose là một cung điện ẩn khuất sau khu rừng thông, cách thị trấn Virgon một đoạn đường rất xa, phải mất khá nhiều thời gian và công sức để sáu cung chủ bóng đêm và lục đại thiên thần tìm được nó.
Khi gặp nhau tại trước cổng tòa lâu đài, cả sáu cung chủ bóng đêm và lục đại thiên thần đều đã rất ngạc nhiên khi họ lại cùng nhau xuất hiện tại đây.
Ma Kết dường như đã hiểu được điều mà người giấu mặt đang nghĩ khi vừa thấy lục đại thiên thần:
“Các anh cũng nhận được lời mời đến đây sao ?”
Bảo Bình ngạc nhiên:
“Chẳng lẽ … ?”
Bạch Dương:
“Sao chúng ta lại cùng được mời đến đây ?”
Thiên Bình lên tiếng:
“Nhưng ai là người mời chúng ta ?”
Ánh mắt Cự Giải vẫn chăm chăm về căn phòng cao nhất của tòa lâu đài:
“Dù người mời là ai thì chắc chắn người đó cũng đang có ý định gì đó với chúng ta”
Nhân Mã hơi ngạc nhiên khi nghe Giải Nhi nói:
“Sao cậu lại nghĩ vậy Giải Nhi ?”
Song Tử mỉm cười:
“Rõ ràng là người đó đã cố tình sắp xếp để chúng ta đến cùng một địa điểm, không chỉ đơn giản là một lời mời bình thường đâu”
Vừa lúc đó, có một chàng trai bước ra, ánh mắt màu xám tro lạnh lùng lướt nhìn mười hai con người đang đứng:
“Mọi người tới rồi sao ? Chào mừng mọi người đến với lâu đài Black Rose”
Chàng trai xoay người dẫn lối sáu cung chủ bóng đêm và lục đại thiên thần vào tòa lâu đài, dường như không ai để ý rằng khóe môi của chàng trai đã hơi nhếch lên duy chỉ có ba người nhìn thấy.
******
Đêm đầu tiên ở tòa lâu đài, cả sáu cung chủ bóng đêm đều cảm nhận được một điều gì đó rất kì lạ, dù cảm giác đó không quá mãnh liệt nhưng cả sáu cung chủ bóng đêm đều chắc chắn đang có chuyện gì đó xảy ra và họ phải tuyệt đối cảnh giác. Đặc biệt là Song Tử, cô cảm nhận được điều gì đó, có chút thân quen, có chút đáng sợ và có chút hồi hộp, giống như một người con xa nhà bây giờ mới được trở về, từng khung cửa, từng căn phòng đều có vẻ đã từng diễn ra trong tâm trí Song Tử, nhưng cô thật không thể nhớ được gì.
Thấy Song Tử ôm đầu nhăn mặt, Bạch Dương có chút lo lắng:
“Cậu không sao chứ ?”
Song Tử lắc đầu, cô đang cố khống chế cơn đau đầu đột nhiên bộc phát trong đầu mình:
“Tớ không sao”
Ma Kết nhắc nhở:
“Cậu cẩn thận nhé Song Nhi, tớ nghĩ tòa lâu đài này có gì đó”
Càng ngày, cảm xúc kì lạ càng dâng cao trong lòng Song Tử đến nỗi cô cứ bồn chồn, bứt rứt không yên được, giống như có một điều gì đó chưa được giải tỏa trong lòng, cứ dồn nén đến khó thở.
Song Tử ngồi bật dậy, trước mắt cô là ánh trăng dịu từ phía bên ngoài cửa sổ. Lúc này, một số hình ảnh không liền mạch cứ hiện tới trước mắt cô giống một đoạn phim bị cắt đoạn.
Có một người phụ nữ đang đứng cùng một bé gái, đứa bé gái này có nhiều nét rất giống Song Tử và người phụ nữ kia cũng khiến Song Tử có chút cảm giác yêu thương, thân quen.
Người phụ nữ kia đang đuổi theo đứa bé, miệng bà cứ liên tục gọi:
“Song Nhi, chờ mẹ”
Khóe mắt Song Tử như trào nước mắt, người phụ nữ đó vừa gọi tên Song Nhi, đứa bé gái đó chẳng lẽ nào lại chính là bản thân cô sao ? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ?
Khó khăn lắm mới chìm được vào giấc ngủ, nhưng rồi Song Tử một lần nữa phải giật mình thức giấc, cả người cô ướt đẫm mồ hôi, hai bàn tay lạnh toát, mắt cô nhòa đi vì nước mắt, giấc mơ đó không thể nào, không thể nào là thực được.
Buổi sáng đầu tiên tại tòa lâu đại, sáu cung chủ bóng đêm và lục đại thiên thần được chàng trai có đôi mắt màu xám tro tiếp đãi rất chu đáo.
Bữa ăn khiến Song Tử cảm thấy dễ chịu hơn dù cả đêm qua cô chẳng chợp mắt được chút nào, mỗi món ăn cứ như một chiếc chìa khóa mở thẳng vào tim Song Tử, nó thân quen đến nỗi khiến cô cứ cảm thấy rằng mình là một đứa con gái xa nhà trở về gặp mẹ, lại được mẹ âu yếm yêu thương, lại được mẹ nấu cho những bữa ăn thấm đẫm tình yêu thương.
Thấy Song Tử ngồi một mình, Mã Nhi bước đến:
“Cậu không sao chứ ? Cả đêm không ngủ được sao ?”
Song Tử cố che giấu cảm xúc của mình, cô không muốn những người bạn của cô lại lo lắng cho cô chỉ vì một giấc mơ kì lạ:
“Tớ không sao”
Nhân Mã dịu dàng:
“Cậu cứ nói ra điều đang che giấu đi, biết đâu tớ giúp được, che giấu không khiến cậu thoải mái hơn đâu”
Song Tử thở dài rồi thuật lại cho Nhân Mã nghe những gì mình cảm thấy và cả giấc mơ tối qua.
“Không hiểu sao khi vừa bước vào nơi đây, tớ đã có cảm xúc gì đó rất thân quen, giống như được trở về chính ngôi nhà của mình vậy, còn nữa mặc dù chưa bao giờ đến tòa lâu đài này nhưng mỗi khung cửa, mỗi căn phòng đều có vẻ rất quen thuộc. Không chỉ vậy mỗi món ăn mà chúng ta được tiếp đãi đều là những mùi vị mà tớ chắc chắn tớ đã rất nhiều lần ăn qua. Và cả giấc mơ kì lạ kia nữa”
Nhân Mã ngạc nhiên:
“Giấc mơ ? Những chuyện này rốt cuộc là sao Song Nhi ?”
Song Tử vò tóc:
“Tớ cũng không thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra nhưng chắc chắn tòa lâu đài này rất thân quen với tớ. Giấc mơ tối qua cũng vậy, tớ đã nhìn thấy một người phụ nữ và một đứa bé gái, đứa bé đó có nét gì đó rất giống tớ, còn người phụ nữ thì cứ luôn miệng gọi đứa bé gái là Song Nhi”
Nhân Mã:
“Khoan đã, tất cả những chuyện này đều có vẻ rất kì lạ, đầu tiên là chúng ta được lời mời đến đây, tiếp sau đó là những hành động ân cần mà chàng trai kia dành cho cậu, tiếp sau đó là cảm giác thân quen và một giấc mơ liên quan đến cậu. Người giấu mặt này có ý gì đây ?”
Song Tử đứng dậy, ánh mắt hiện lên nỗi hoang mang, lo lắng:
“Tớ cũng không rõ nhưng có lẽ người đó đang cố khơi lại kí ức trong tớ”
Một kí ức đau lòng mà Song Tử đã không thể chấp nhận và buộc mình phải quên đi liệu có thể khơi gợi lại ? Một giấc mơ khác mà Song Tử đang cố che giấu là gì ? Tòa lâu đài, chàng trai có đôi mắt màu xám tro và cả giấc mơ kia liệu có liên quan đến Song Tử ? Người giấu mặt rốt cuộc có ẩn ý gì ?
******
Chàng trai có đôi mắt màu xám tro – người tiếp đãi sáu cung chủ bóng đêm và lục đại thiên thần mấy hôm nay có rất nhiều vẻ bất thường khiến Cự Giải nghi ngờ.
Ma Kết và Cự Giải đã cố tình theo dõi anh ta từ phía sau và quả nhiên họ thật sự phát hiện được bí mật anh ta đang che giấu.
Chàng trai có đôi mắt màu xám tro đang bên thành cửa sổ, ánh mắt xám lạnh lùng cứ nhìn xuống sân, nơi Song Tử đang tưới nước cho những cây hoa hồng đen vừa hé nụ, đôi môi anh tưởng chừng như không bao giờ xuất hiện nụ cười giờ lại thoáng xuất hiện nụ cười với Song Tử, môi mấp máy vài từ:
“Em gái, em nhất định phải nhớ lại. Anh sẽ không tha cho bất kì ai phá hoại gia đình chúng ta”
Cự Giải và Ma Kết không khỏi bàng hoàng khi nghe được những lời do chính miệng anh ta thốt ra, lẽ nào Song Tử chính là em gái của chàng trai đó ?
Đợi chàng trai đi khỏi, Cự Giải và Ma Kết mới bước ra khỏi góc tường, Cự Giải không thể tin những gì mình vừa nghe:
“Lẽ nào Song Tử là em gái của anh ta ?”
Ma Kết suy luận:
“Điều này có vẻ rất hợp lý, nếu Song Tử là em gái của anh ta thì có thể giải thích được hành động ân cần, ánh mắt yêu thương và cả nụ cười hiếm hoi của anh ta dành cho Song Nhi, tớ đã từng suy nghĩ vì sao anh ta lại hành động lạ như vậy, ngoại trừ việc anh ta yêu thầm cậu ấy thì lý do duy nhất chính là anh ta là người thân của Song Nhi, chính xác hơn thì anh ta là anh trai của cậu ấy”
Cự Giải lắc đầu:
“Nhưng không thể nào, chẳng phải Song Nhi sống với chúng ta từ nhỏ sao, sao lại có thể được chứ? Cậu ấy không thể nào là con gái của bá tước bóng đêm Louis – chủ của tòa lâu đài này”
Ma Kết:
“Tớ cũng chưa thể giải thích tại sao được nhưng chúng ta cũng không thể phủ nhận rằng có một sự thật đằng sau cả câu chuyện, có một nguyên nhân nào đó đã khiến gia đình họ tan nát, Song Nhi và anh trai thất lạc nhau khiến cho chàng trai đó mang đầy hận thù đến vậy”
Cự Giải:
“Ý cậu là có chuyện gì đó đã xảy ra vào năm Song Tử bốn tuổi khiến cậu ấy quên hết việc trước đó, sau chuyện đó cậu ấy đã được mẹ tớ chăm sóc nên quá khứ đó dần rơi vào lãng quên. Còn chàng trai này, anh trai cậu ấy thì không thể quên được nên quyết tâm phải trả thù và tìm lại em gái sao ?”
Chàng trai có đôi mắt màu xám tro bất ngờ xuất hiện ngay phía sau Ma Kết và Cự Giải khiến cả hai giật mình:
“Bữa ăn đã được chuẩn bị rồi”
Ma Kết gật đầu:
“Cám ơn anh”
Giọng chàng trai lạnh lẽo:
“Không có gì, đó là nhiệm vụ của tôi thôi”
Lại một ngày trôi qua, Ma Kết và Cự Giải càng khẳng định chắc chắn chàng trai kia đang cố che giấu điều gì đó.
Đêm đến. Cả tòa lâu đài bao trùm bởi bóng đêm yên tĩnh. Ma Kết không thể nghĩ ra được là vẫn còn ai thức lúc này ngoài cô khi bên ngoài căn phòng vẫn có tiếng bước chân.
Cự Giải nhổm dậy khỏi giường và đi đến chỗ Ma Kết:
“Cậu có nghe gì không ?”
Ma Kết ngẩng đầu nhìn ra ngoài:
“Hình như có ai đó vẫn chưa ngủ”
Ma Kết và Cự Giải rón rén bước ra khỏi phòng và đúng như dự đoán, vẫn còn có người chưa ngủ, người đó đang chậm rãi tiếng về phía căn phòng của Nhân Mã và Song Tử.
Người lạ này là ai ? Bí ẩn phía sau câu chuyện này là như thế nào ? Rốt cuộc Song Tử có tìm lại được kí ức của mình ? Tất cả sẽ được giải đáp trong phần tiếp theo …
******
Ma Kết và Cự Giải rón rén bước ra khỏi phòng và đúng như dự đoán, vẫn còn có người chưa ngủ, người đó đang chậm rãi tiếng về phía căn phòng của Nhân Mã và Song Tử.
Người đó nhẹ nhàng đẩy cánh cửa và bước vào, đuốc trong phòng bừng cháy sáng khiến Cự Giải và Ma Kết rất ngạc nhiên.
Khi cả hai bước vào phòng thì đã thấy Song Tử đứng bên ngọn đuốc cháy sáng trên tường còn chàng trai có đôi mắt màu xám tro thì ngồi ở dưới giường của Song Tử.
Nhân Mã nhìn chàng trai đầy khó chịu:
“Anh lén lút vào phòng của Song Nhi lúc này làm gì ?”
Chàng trai tuyệt đối im lặng không nói nửa lời, Song Tử lên tiếng:
“Anh muốn gì ?”
Ma Kết cười nhạt nhìn chàng trai:
“Đừng cố che giấu nữa Eric, chúng tôi đều đã biết cả rồi”
Chàng trai mỉm cười, cái tên Eric này từ lâu rồi, anh đã không còn được người khác gọi mình bằng cái tên đó:
“Eric, đã lâu rồi tôi không được nghe cái tên này”
Song Tử khó chịu:
“Biết gì chứ ? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ?”
Ánh mắt chàng trai hằn lên những tia giận dữ, anh gồng chặt tay mình lại, giọng như hét:
“Gia đình chúng tôi lẽ ra đã rất hạnh phúc, tôi có ba mẹ và còn có cả em gái, nhưng chính bóng đêm đã cướp lấy gia đình tôi”
Ma Kết chậm rãi:
“Theo tôi biết thì tòa lâu đài này là của bá tước bóng đêm Louis cùng phu nhân Vanessa sở hữu nó, vì phu nhân Vanessa rất yêu hoa, đặc biệt là hoa hồng đen nên bá tước Louis đã trồng rất nhiều xung quanh tòa lâu đài khiến cho tòa lâu đài có tên là Black Rose. Một năm sau ngày cưới của họ, phu nhân Vanessa đã hạ sinh một cặp song sinh một trai, một gái. Bá tước Louis đã đặt tên cho hai đứa bé và Eric và Erin. Sau nửa năm ngày hai đứa bé chào đời, bá tước Louis đã quyết định không tiếp tục gia nhập vào bóng đêm mà muốn trở lại một cuộc sống bình thường cùng vợ và hai con của mình. Nhưng người đứng đầu bóng đêm hiện giờ là Lucifer đã không đồng ý điều này, ông ta không muốn trợ thủ đắc lực của mình sớm rút lui. Lucifer cho rằng chính hai đứa trẻ là nguyên nhân nên ông đã cố tìm rất nhiều cách để giết chúng nhưng không thể vì bá tước Louis và phu nhân Vanessa đã chăm sóc và bảo vệ chúng quá cẩn thận”
Cự Giải tiếp lời:
“Không thể làm gì khác hơn ngoài chấp thuận cho bá tước Louis quay về cuộc sống bình thường nhưng cũng không muốn bỏ lỡ một trợ thủ đắc lực, Lucifer đã vờ đồng ý nhưng thực chất đó chỉ là một kế hoãn binh. Tiếp sau đó, Lucifer không thể nhắm vào hai đứa trẻ nên đã chuyển mục tiêu sang phu nhân Vanessa, ông ta đã cho người sát hại bà ấy và lấy hình dạng của bà ấy quay về lâu đài Black Rose. Ban đầu bá tước Louis cũng không biết được sự việc đau lòng này cho đến lúc hai đứa trẻ cứ luôn quấy khóc không yên và càng quấy nhiều hơn khi phu nhân Vanessa xuất hiện ở đó dù thường ngày bọn trẻ rất nghe mẹ.”
Ma Kết kể tiếp bi kịch đau lòng này:
“Sau khi phát hiện, bá tước Louis đã chính tay chém đầu của phu nhân giả và ôm hai con bỏ trốn. Biết không thể thoát khi binh đoàn bóng đêm đã truy đuổi sát phía sau, ông giấu hai đứa trẻ trong một hốc cây to, để lại cho chúng hai chiếc nhẫn rồi bỏ chạy nhằm đánh lạc hướng đội quân bóng đêm. Sau khi bá tước Louis bị giết, cả hai đứa trẻ vẫn còn trong hốc cây, linh hồn của phu nhân Vanessa đã xuất hiện, bà cố dùng mọi cách để cứu lấy hai con của mình nhưng vô dụng bà không thể ôm lấy cả hai đứa trẻ cùng một lúc nên đành để lại Erin và ôm lấy Eric trở về lâu đài. Sau khi để Eric ngủ ngon lành trong nôi, bà nhanh chóng quay lại đón Erin nhưng không thấy vì cô bé đã được một người khác đưa đi mất”
Song Tử bần thần, câu chuyện đầy bi kịch về bá tước Louis – một người cô không hề quen biết sao lại khiến Song Tử có cảm giác rất quen thuộc, giống như chính cô đã trải qua chuyện này.
Ma Kết dừng một chút rồi tiếp lời:
“Người đưa Erin đi là một con người, sau khi đem cô bé về nuôi dưỡng đến lúc Erin lên bốn thì bí mật đã bị phát hiện, Erin mang trong mình một sức mạnh kì lạ, dân làng đã cho rằng Erin là quỷ tạo thành nên đã xua đuổi con bé đi ngay trong đêm mưa. Ngay đêm đó, con bé đã ngất ở một bìa rừng và được công chúa Mona đưa về địa cung chăm sóc. Sau khi tỉnh dậy, kí ức trong đầu cô bé hoàn toàn mất sạch. Công chúa Mona đã để cô bé ở lại với cái tên mới là Song Tử và cô bé chính thức trở thành một cung chủ của bóng đêm”
Đến lúc này thì Song Tử thật sự đã đổ gục người, tai cô như ù đi không còn có thể nghe thêm được gì nữa, câu chuyện mà Ma Kết đang kể là về cô sao ?
Song Tử hét lên:
“Không thể nào, đây không thể là sự thật được, không thể nào”
Giấc mơ tối đó lại hiện lên … Một người phụ nữ như hóa điên lên ở một gốc cây to, miệng luôn gọi:
“Erin”
Song Tử ngồi bó chân xuống đất, ôm lấy đầu mình, mặc cho hai hàng nước mắt vẫn rơi:
“Không thể nào, tớ không thể nào là đứa bé đó, rõ ràng người phụ nữ trong giấc mơ đã gọi tớ là Song Nhi mà”
Ma Kết ôm lấy Song Tử:
“Cậu đã mất một phần kí ức trước năm bốn tuổi, những kí ức còn lại mà cậu nhớ thì quá mơ hồ nên giấc mơ mà cậu nhìn thấy là một sự ghép nối giữa những kí ức của quá khứ và hiện tại, cậu nhớ đến người phụ nữ đó, nhưng lại không thể nhớ tên mình, vì thế cậu đã nhìn thấy rằng bà ấy đuổi theo cậu và gọi cậu là Song Nhi”
Chàng trai có đôi mắt màu xám tro nãy giờ vẫn im lặng, ánh mắt chăm chú dõi theo Song Tử:
“Em gái, đến lúc này em vẫn chưa nhớ ra sao ?”
Kí ức trong đầu Song Tử dần rõ mồn một, cô đã nhớ lại tất cả, nhớ lại hết cả rồi.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
21 chương
4 chương
12 chương
28 chương